Chương 659: Tiên tử hay kĩ nữ

Chương 659: Tiên tử hay kĩ nữ Mi thanh mục tú, khuynh quốc khuynh thành, xảo đoạt thiên công, những tính từ này đều khó thể diễn tả được hết vẻ đẹp và khí chất cao quý xuất trần của nữ tử tiên vận đang gãy đàn này. Nhan sắc của nàng là sự kết hợp giữa sự thanh cao thoát tục tôn quý như một vị tiên tử hạ lạc phàm trần cùng với phong thái mị hoặc diễm lệ gợi tình đến cực điểm của một cô gái phong trần dày dặn. Bản chất hai thể loại này hoàn toàn trái ngược nhau nhưng không hiểu tại sao lại có thể cùng lúc xuất hiện trên thân nàng. Nói nàng là tiên tử nhưng cái cơ thể loã lồ thập phần khiêu gợi phô bày hết những chỗ kín đáo nhất kia liệu có giống cách hành xử của tiên tử hay không? Nhưng nếu cho rằng nàng là hạng gái điếm ô lẳng lơ dâm đãng như kĩ nữ thì liệu có cô gái phong nguyệt nào lại mang khí chất xuất chúng cùng tiên vận thoát tục như nàng sao? Không gian gần như tĩnh lặng chỉ còn lại tiếng đàn bay bổng như tiên nhạc chốn bồng lai tú sắc. Vị tiên tử với dãi lụa đào quấn quanh thân không chút để ý tới những cặp mắt đói khát đang soi mói tới từng chân tơ kẽ tóc của mình. Thứ duy nhất mà nàng che đậy chính là dung mạo, có vẻ như đối với nàng chỉ cần không để thế nhân thấy được khuôn mặt của mình là đủ, còn lại tùy ý bọn họ ngắm nghía thoả thích. “ Hì hì, phu quân, hoá ra Liễu Như Yên cái tình nô kia cũng có mặt ở đây, nhìn bộ dáng của cô ta so với trước đây e là còn táo bạo dâm dật hơn mấy phần a.” Lạc Thủy chớp chớp mắt hạnh cười mị hoặc đưa ra đánh giá, trong lòng lại không nhịn được nhớ lại cuộc hành trình cách đây hơn trăm năm cùng Chu Cương Liệt phiêu lưu ở Tây Hải. “ Khà khà, đồ đĩ đó thì làm sao mà dâm đãng bằng Lạc Thủy nương tử của ta cho được. Sợ là khi nàng xuất hiện sẽ khiến mấy nữ kia đều không thể nhận ra đó nha.” Chu Cương Liệt thoải mái đùa cợt khiến Lạc Thủy gật đầu đắc ý, đúng là nàng hiện tại đã khác xưa rất nhiều, chốc lát nữa ra sân cũng nhất định phải đặc sắc gấp nhiều lần mấy muội tử kia vậy mới khẳng định được vị thế của chính cung phu nhân. Không sai, tiên tử loã thể đánh đàn vừa xuất hiện chính là Liễu Như Yên đỉnh đỉnh đại danh mà Chu Cương Liệt đã thu làm tình nô ở Tây Hải sau trận chiến chấn động Thiên Đình với Tư Không Trọng Kiều. Nàng vốn là cường giả của thế lực Nam Hải nhưng sau khi sa đoạ vào nhục dục lại thường xuyên hội hợp các tình nô khác của hắn cùng một chỗ bày trò thác loạn. Lần này không biết là cố ý hay trùng hợp lại có mặt ở Tuyết Liên Cung nên cũng chấp nhận ra tay giúp đỡ một phen. Chu Cương Liệt khá hài lòng với cô nàng tình nô này, tuy nham hiểm nhiều mưu mô giả tạo nhưng những lúc thế này lại rất đáng tin cậy. Sau hơn trăm năm thì nàng cũng đã vững bước đứng ở cảnh giới Chân Tiên trung kì, tư chất do phục dụng Thăng Phú Đan quả nhiên dư sức để nàng vượt lạch trời thành công tiến vào tiên giai. Sau nửa khắc, điệu đàn cũng đã kết thúc nhưng không gian vẫn như bị ngưng đọng rơi vào tĩnh mịch. Liễu Như Yên mang theo thất huyền cầm rời khỏi mái cổng đáp người xuống đứng phía trước chúng nữ Đãng Hồng Trần. Ngọc thể trần truồng không hề có chút ý che giấu nào vô cùng bình thản giống như không có chuyện gì. “ Liễu tiên tử, tất cả chuẩn bị xong xuôi rồi sao?” Đãng Hồng Trần khẽ gật đầu dò hỏi. “ Ân, Đãng tỷ tỷ, có thể bắt đầu bất cứ lúc nào, lần này chắc chắn sẽ khiến bọn kiếm tu đó hối tiếc cả đời vì dám chọc tới chúng ta.” Nàng kia dịu giọng đáp lại. “ Hì hì, màn xuất hiện thực đủ hoành tráng a, từ khi nào kĩ nữ nhà cô cũng có cái sở thích phô dâm như vậy rồi?” Vương Nhã Khuê đon đả đi tới không chút khách khí đét lên đít Liễu Như Yên một cái thật vang khiến hai mảnh mông mập rung rinh lăn tăn gợn sóng. “ Úi, hừ, ta vốn chính là không bao giờ thích mặc y phục vướng víu rườm rà. Các ngươi ở ngoài này lại trình diễn tiết mục đặc sắc như vậy nên tới phiên ta tất nhiên cũng phải thể hiện đôi chút rồi.” Nàng kia không những không giận mà còn hùa theo cười đùa tí tởn sau đó đưa mắt hướng về phía trên nơi Tôn Diệu Anh vẫn đang bị treo lủng lẳng trong tư thế lộ hàng. “ Chà, nữ nhân này vóc dáng không tệ, rất có tư chất để làm đĩ, nếu chủ nhân có mặt ở đây chắc chắn sẽ vô cùng thích thú đó, cần phải huấn luyện cho tốt sau này đợi ngài ấy về nhất định sẽ hài lòng.” Tôn Diệu Anh càng nghe nói càng run rẩy vẻ mặt thảm não sầu bi khôn xiết, nước mắt lại lần nữa chảy dài khóc rấm rứt tủi nhục. Nàng hiện tại không biết tương lai bản thân sẽ ra sao, tông môn đã ruồng bỏ, lại lọt vào tay kẻ địch, đợi chờ nàng chắc chắn là chuỗi ngày bi thảm nhục nhã vĩnh viễn khó thể thoát ra. Liễu Như Yên tiếp tục quay sang đánh giá Mã Vinh Thành cùng Chung Ly Lạp Chân đang đứng gần đó. “ Chậc chậc, lần này hai ngươi làm không tệ nha, đã có thể đến cứu viện kịp lúc lại còn thu phục được hai Địa Tiên phe địch khiến họ lâm trận phản sát. Nói nghe đi các ngươi làm thế nào được vậy?” “ Hứ, tất nhiên là tại thực lực chúng ta hùng mạnh, hai kẻ này không phải là đối thủ bị đánh bại sau đó lại dùng chút thủ đoạn khiến họ ngoan ngoãn thôi.” Vương Nhã Khuê muốn giữ bí mật tới phút chót nên mặt dày ngẩng đầu lên tự nhận hết công lao về mình. Chung Ly Lạp Chân nghe vậy vội bước tới ánh mắt mang theo vẻ lấy lòng khẽ cúi đầu. “ Tiện muội xin ra mắt các vị tỷ tỷ.” “ Hứ, mới đó đã quên thân phận của mình rồi hở? Có cần ta dạy dỗ lại từ đầu không?” Tần Mộ Uyển nhíu mày nạt ngang, tay cầm vỏ kiếm quất thẳng vào đít nàng kia một cái rõ đau. “ Úi da... vâng, tiện nô xin lỗi, heo mẹ biết lỗi rồi, xin các vị chủ mẫu hãy thẳng tay trừng phạt.” Chung Ly Lạp Chân lập tức hiểu ý, nàng quỳ mọp xuống bò tứ chi trên mặt đất điệu bộ thảm hại khuất nhục, Vương Nhã Khuê thuận thế nâng chân dẫm lên đầu cô ta đắc ý cười khiêu khích nhìn về phía đám người Vô Lượng Kiếm Các. Mã Vinh Thành ở bên cạnh thấy đạo lữ của mình bị lăng nhục công khai như thế tuy rất bất mãn nhưng nhìn vào biểu tình vui vẻ của nàng cũng không tiện nói gì thêm chỉ khẽ lắc đầu thở dài. Trịnh Viễn Đông sớm đã quay trở lại pháp thuyền, hắn đau đớn ôm lấy phần cánh tay đã bị chém đứt oán hận nghiến răng ken két. Hành động vũ nhục đối với Chung Ly Lạp Chân không khác gì một cái tát trực tiếp vào thể diện của môn phái, hắn ngước mắt lên nhìn về phía trên lầu cao nơi năm vị Chân Tiên đang ngự toạ. Không biết bước tiếp theo sẽ đi như thế nào đây. Khán giả xung quanh sau một thoáng thất thần cũng đã lấy lại tỉnh táo tiếp tục xôn xao bàn luận về vị nữ nử thần bí mới xuất tràng kia. Bởi vì Liễu Như Yên là đại năng vốn rất ít người biết đến lại che mặt kín đáo nên không ai ở đây nhận ra thân phận. Đây cũng là bổn ý của Đãng Hồng Trần, dù gì nàng kia cũng là người hải ngoại, xưa nay cùng trung thổ có hiềm kích khó xoá nhoà bởi vậy nên giấu mặt để tránh rắc rối. Nhưng cũng thực bó tay với cái dâm nữ kia, bảo nàng che mặt thì nàng đúng là chỉ che mỗi cái mặt, còn lại cơ thể đều trần truồng phô bày ra hết. Nhưng cũng khó trách, năm đó chính Chu Cương Liệt là người đã thiết lập quy tắc biến nàng thành cái nữ tử cuồng khoả thân bởi vậy suốt hơn trăm năm qua Liễu Như Yên vẫn thường xuyên ở trong bộ dạng loã thể như thế này đi khắp nơi. “ Chân Tiên trung kì, khí tức đó chắc chắn không thể nào lầm được, tiên nhân phe địch ra mặt rồi!” Độc Mục Hiệu Uý hưng phấn reo lên chỉ về phía nữ tử tóc xám vừa ra sân kia. “ Hừ, đúng là một ổ tà tu dâm ô đồi trụy, cả tiên nhân cũng là cái loại lẳng lơ dâm tao không biết xấu hổ như thế, loại này xứng đáng bị tru diệt.” Lệ Nhiễm Sương bĩu môi khinh miệt. “ Tả gia chủ, tiếp theo nên làm thế nào? Tiên nhân phe địch xuất hiện rồi tại sao thiên binh vẫn chưa giáng xuống? Chẳng lẽ phải đợi chúng ta ra tay đánh nhau thì mới tính là vi phạm luật trời sao?” Thiết Mộc Tử La bẻ bẻ hai nắm tay chắc nịch, nàng ta đã ngứa ngáy muốn ra trận lắm rồi. Tả Thương Khung cũng không rõ tại sao thiên binh giờ này vẫn không thấy tăm hơi đâu nên chỉ lắc đầu nhìn về phía Nhan Như Ngọc. “ Nhan kiếm tiên, hay ngươi ra mặt cùng đối phương giao đấu trước, ta sẽ tiếp tục câu thông với thiên binh xuống áp trận, nếu thực sự không thể gọi tới vậy thì chúng ta liền buông tay cùng nhau xuất chiến đánh vào Tuyết Liên Cung.” Mĩ nhân kiếm tiên băng tuyết khẽ đảo mắt quan sát toàn bộ tình huống một lượt, khi nhìn tới Chung Ly Lạp Chân đang chổng mông quỳ như chó cái dưới chân của đám nữ tử kia thì đáy mắt nàng đã xuất hiện một tia sát ý nồng đậm. Lần này nàng phải tự tay diệt sạch, xoá tan hết những nhân tố khiến uy vọng của Vô Lượng Kiếm Các sụp đổ. Phải biết nhờ có danh tiếng của tông phái nàng ta mới thu thập công đức chi lực đầy bồn đầy bát sẵn sàng cho việc đột phá Kim Tiên, nếu sau trận này những chuyện xấu xa mất mặt bị đồn đại ra ngoài thì chắc chắn sẽ làm số lượng tín đồ giảm sút, đó là một tổn thất lớn lao khó bù đắp được. Những kẻ dám cản trở gây khó khăn cho việc chứng đạo của mình Nhan Như Ngọc nhất định sẽ diệt sạch không buông tha.