Chương 658: Lại tới một mỹ nữ
Chương 658: Lại tới một mỹ nữ
“ Mã Vinh Thành, ngươi điên rồi sao? Chẳng lẽ ngươi đã quên hết tín niệm quân tử chi thực của mình? Thân làm bậc trượng phu nam tử sao có thể chấp nhận để nữ nhân của mình sa đoạ loạn dâm như thế? Ngươi lại còn vì hùa theo nàng mà ra tay với đồng môn huynh đệ, khi sư diệt tổ phản bội tông phái. Ngươi như thế mà xứng đáng với hai chữ quân tử hay sao? Tứ đệ! Ta và ngươi cùng nhau lớn lên ở Vô Lượng Kiếm Các, tính cách của ngươi ta là người hiểu rõ nhất. Nói đi, có phải chuyến đi Tần quốc này còn có uẩn khúc gì hay không? Là do các ngươi trúng phải tà thuật thao túng nhận thức hay là chịu kẻ địch uy hiếp đe doạ? Cứ nói ra hết, ta tin sư phụ nhất định sẽ độ lượng tha thứ cho kẻ biết quay đầu hối cải. Người nhất định sẽ cùng các tiền bối khác tiêu diệt kẻ đã gây ra cớ sự này trả lại công đạo cho đôi tình lữ các ngươi. Mau tỉnh táo lại đi, Mã Vinh Thành!”
Trịnh Viễn Đông quát lớn đồng thời ngước lên như tìm lấy sự trợ giúp của vị sư phụ kiếm tiên mà hắn si mê. Trong thời điểm bản thân đang chịu thương tích nặng hắn rất sợ Mã Vinh Thành sẽ lại phát điên mà tấn công mình lần nữa. “ Không! Quá trễ rồi, không gì có thể cứu vãn được nữa, Lạp Chân nàng ấy... đã xem tình dục như đại đạo... ta... ta không còn đường lui nữa. Tất cả là tại ngươi! Đại sư huynh, nếu như ngươi không tham lam vô độ kéo chúng ta vào chuyện thị phi thì làm sao nữ nhân của ta lại biến thành bộ dạng này được. Ngươi, tất cả là do ngươi, cả ả sư phụ tâm cơ kia nữa, ta hận các ngươi, chính các ngươi đã hủy hoại cuộc đời của ta cùng Chung Ly muội, ta nhất định sẽ khiến các ngươi trả giá cho mọi hành vi tệ hại đã gây ra.”
Mã Vinh Thành cũng không tiếc lời đáp trả, hắn của hiện tại đã quên mất cái gì gọi là quân tử chi thực rồi. Thậm chí còn thẳng thắn chĩa mũi kiếm về phía pháp thuyền nơi vị nữ kiếm tiên tuyệt diễm lãnh ngạo kia đang ngự toạ. Một trận tình tiết cẩu huyết này khiến cho đám khán giả ăn dưa rất thoả mãn, quả thực hôm nay đến đây đúng là quyết định đúng đắn. Vừa có thể xem được chiến đấu cấp bậc siêu việt phàm giai, vừa ngắm nhìn các loại giai nhân mĩ miều gợi cảm trần truồng phô ra tính dục, lại còn hít được vô số chuyện kịch tính của Vô Lượng Kiếm Các. Bên trên pháp thuyền, Nhan Như Ngọc đứng yên bất động, ánh mắt lăng lệ như hàn băng, Vong Tình Kiếm bay bên cạnh đang kịch liệt rung lên toả ra Kiếm Thế uy bách khiến không gian gợn sóng chùng điệp. Dù là một người theo đuổi đạo pháp thái thượng vong tình nhưng khi chứng kiến một màn lại một màn chấn động nhân tâm này thì cũng khó thể giữ nổi thái độ thờ ơ nữa. Danh vọng, uy tín hay mặt mũi của Vô Lượng Kiếm Các mà nàng dày công xây dựng mấy trăm năm, chỉ cần nàng đột phá Kim Tiên thành công thì môn phái sẽ theo đó bước lên đỉnh phong sánh ngang với các gia tộc cổ lão. Nhưng hôm nay tất cả đã hoàn toàn đổ xuống sông xuống biển, Vô Lượng Kiếm Các xuất động đại lượng đệ tử lập ra trận thế rầm rộ rốt cuộc vẫn chưa nhận được lợi ích nào còn liên tiếp trở thành trò cười cho thiên hạ. Tuyết Liên Cung đến đại môn cũng khó thể bước qua, dị biến xuất hiện khiến mấy đệ tử Địa Tiên kia cũng bất lực thúc thủ. Tôn Diệu Anh hai lần bị lột sạch nhục mạ vẫn đang trần truồng treo trước cổng như muốn vả vào tôn nghiêm của cả tông phái. Bây giờ lại tới hai cái đệ tử thường ngày ngoan ngoãn hiểu chuyện bỗng dưng giở chứng phản bội trở giáo giết hại đồng môn. Sau đó còn ở trước bao nhiêu người chứng kiến bày ra cái bộ dáng hạ tiện dâm đãng kia tuyên bố bỏ kiếm đạo để theo đuổi tình dục. Đây là điều mà một con người bình thường có thể phát ngôn ra hay sao? Nhan Như Ngọc không biết hai đệ tử của mình là bị trúng tà hay tự bổn ý chúng như vậy, nhưng mọi sự mất mặt tới đây là quá đủ rồi. Bốn cái đồng minh đứng bên cạnh chứng kiến hết một màn này cũng lần lượt đưa ánh nhìn ái ngại xen lẫn tội nghiệp về phía nàng. Vô Lượng Kiếm Tiên Nhan Như Ngọc một đời uy vọng hôm nay xem như mất sạch. Một thân áo trắng như tuyết phiêu phù bay lên không trung, Nhan Như Ngọc với tay cầm lấy chuôi kiếm, thời khắc này nàng không còn quan tâm cái gì tới đại kế đã mưu tính trước đó nữa, dù thiên binh có ở trên cao nhìn xuống cũng bất chấp. Nàng muốn tự tay mình thanh lý môn hộ, tiêu diệt địch nhân, chém giết đệ tử phản loạn vãn hồi lại danh dự đã mất. Người chưa tới nhưng khí thế lan toả đã chấn nhiếp toàn bộ những kẻ có mặt khiến đám đông tu sĩ cùng với mấy mươi vạn quân Sở đều ngã rạp. Vẻ mặt ai nấy bàng hoàng hoảng sợ tới tận chân tâm, họ không biết người tới là ai nhưng thông qua uy áp liền có thể dự cảm đại sự sắp diễn ra rồi. “ Nhan kiếm tiên, ta biết cô tức giận nhưng chuyện gì cũng phải giữ bình tĩnh, đừng đả thảo kinh xà.”
Tả Thương Khung vội vã đi lên chắn đường, bên trên còn có thiên binh đang quan sát, nếu bọn họ lúc này không giữ được bình tĩnh mà ra tay trước thì mọi sắp xếp sẽ thành công cốc hết. “ Tả gia chủ, ta muốn thanh lý môn hộ, ngươi không cần dài dòng.”
Nhan Như Ngọc sắc mặt âm hàn như hồ băng khiến người đối diện đều cảm giác rét lạnh tận tâm can. Tả Thương Khung biết khó thể cản được vị kiếm tiên đỉnh đỉnh đại danh này, hắn chỉ khẽ thở dài rồi tránh qua một bên, xem ra cần phải cùng các nhà tìm một phương thức khác để tiêu diệt Tuyết Liên Cung, lần công đánh này thực sự thất bại rồi. Trên ngọn sơn phong, Chu Cương Liệt nheo mắt cảm ứng lấy tình huống dưới mỏ tiên linh thạch sau đó âm thầm gật gù, mọi chuyện đang đi đúng quỹ đạo mà hắn đã bày bố. Lúc nãy cũng chính hắn đã ra tay triệt tiêu Kiếm Thế của Nhan Như Ngọc để Mã Vinh Thành và Chung Ly Lạp Chân ra tay ám sát. “ Hà hà, tốt rồi, cuối cùng cũng đợi được diễn viên chính xuất hiện, lên đi, tạo ra sâu khấu thực hoành tráng hỗ trợ màn xuất hiện sáng chói cho Lạc Thủy của ta nào.”
“ Tinh... tang... oonggg.... đinhh... đang.....”
Vào lúc Nhan Như Ngọc đang chuẩn bị rời khỏi pháp thuyền hiện thân trấn tràng thì bỗng dưng một loạt thanh âm tiếng cầm tấu lanh lảnh trong trẻo thanh thoát bất chợt từ sâu bên trong Tuyết Liên Cung truyền ra khiến nàng nhíu mày chú tâm dừng bước cẩn trọng quan sát. Thất huyền cầm vang vọng những âm điệu nỉ non da diết khiến người nghe được cảm nhận rõ tâm hồn mình an tĩnh thoải mái lạ thường giống như cả thân xác và linh hồn được ngâm trong một dòng suối mát vậy. “ Đến rồi, thành công rồi.” Đãng Hồng Trần cuối cùng cũng thở hắt ra một hơi nhẹ nhõm, khoé môi cong lên nụ cười hài hoà, nàng cố công kéo dài thời gian chính là chờ đến khoảnh khắc này. Dưới sân, Tần Mộ Uyển và Vương Nhã Khuê liếc mắt nhìn nhau, bọn họ nhận ra điệu cầm khúc kia, cũng biết người gãy đàn là ai, hoá ra Tuyết Liên Cung các nàng vẫn còn giữ ác chủ bài cho riêng mình. Vào lúc toàn trường còn đang say sưa thả hồn theo tiếng đàn thì từ bên trong hậu viện Tuyết Liên Cung một bóng người thướt tha đã nhẹ nhàng phiêu phù bay ra hạ gót ngồi xuống ngay bên trên phần mái của đại môn. Thanh thất huyền cầm toả ra tia sáng linh lung nhìn vào là biết không phải phàm vật được đặt ngay ngắn trên đùi. Đôi tay với những ngón dài thon thả được mài dũa kĩ lưỡng đang bay múa điêu luyện trên bảy sợi dây đàn. Cả phe địch ở trên những pháp thuyền, phe ta bên trong quảng trường lẫn phe trung lập vây xem xung quanh các dãy núi đều đồng loạt chấn kinh, giống như bị giai điệu hoà hợp kia làm mê đảo thần trí. Đặc biệt là những cái nam nhân kia, quả thực không ngoa khi nói hôm nay là một ngày may mắn nhất cuộc đời họ khi đưa ra quyết định đúng đắn tới đây xem hai phe giao đấu. Chưa cần bàn tới trận chiến mãn nhãn tiên pháp liên tục được xuất động, cái khiến họ chú ý nhất đương nhiên là mĩ nữ giai nhân thi nhau đua sắc xuất hiện, và bây giờ đây lại tới tiếp một vị tiên tử nữa khiến bất cứ ai là đàn ông đều say đắm khó lòng dời mắt đi được. Dưới cơn mưa tuyết lất phất bay, vị tiên tử với dáng vẻ thướt tha không nhiễm chút khói lửa nhân gian bình thản ngồi đó tấu một khúc ngẫu hứng. Mái tóc màu xám khói đặc trưng xoã xuống tận mông. Khuôn mặt tinh xảo phấn điêu ngọc trác được che giấu sau lớp lụa nhìn mỏng manh nhưng lại khó thể xuyên qua chỉ để lộ đôi mắt ngọc sâu thẳm trong veo mang theo nét hững hờ tĩnh lặng. Điểm khiến đám nam nhân mê đảo thần hồn không dứt ra được chính là cơ thể tràn đầy cám dỗ của nàng. Một dải lụa tiên màu trắng ngà quấn quanh thân giúp tôn lên khí chất tiên tử cao quý tuyệt luân. Và tất cả cũng chỉ có như vậy, vị mĩ nhân hoạ quốc ương dân này ngồi trên mái cổng gãy đàn nhưng thân thể ngoài mảnh vải che mặt cùng dải lụa tiên kia thì hoàn toàn chẳng có lấy bất cứ món y phục nào khác. Thân hình thướt tha yêu kiều với làn da trắng muốt trần trụi phơi bày sạch sẽ làm người ta suýt phun cả máu mũi. Phần cổ thon thả, gáy ngọc mềm mại cùng xương quai xanh tinh tế, lưng trần với đường cong mượt mà, bờ eo con kiến hoàn hảo không chút mỡ thừa. Trước thân là hai bầu vú tròn trịa tràn đầy xúc cảm đàn hồi, quầng vú hồng hào, đầu ti nhô cao rung động theo từng nhịp thở. Vòng ba có phần đầy đặn với hai mảnh mông thịt căng tròn kiêu hãnh vểnh cao. Đùi ngọc thon thả trắng như dương chi bạch ngọc, hai chân dài nuột nà khiến người ta muốn ôm lấy mà chơi đùa cả ngày không biết chán. Nếu tinh mắt hơn nhìn thấu tận khu tam giác kia liền có thể thấy được một toà kì quan nguyên sinh làm vô số nam nhân nổi lên lòng muốn khám phá. Gò mu cong vút với nhúm lông tơ màu xám khói như tóc càng làm tăng thêm nét gợi tình. Hai môi lớn hơi mở ra như mời gọi, hạt thịt lớn bằng ngón út đỏ au nhô ra bên ngoài, tiểu huyệt hồng hào phấn nộn lúc nào cũng trong tình trạng ướt át hưng phấn.