Chương 562: Buông thả theo nhục dục

Chương 562: Buông thả theo nhục dục Suy nghĩ của Chung Ly Lạp Chân dần trở nên mơ hồ, cơ thể của nàng rạo rực hứng tình đến cực điểm, tiếng hoan lạc xác thịt phòng bên cạnh như càng tiếp thêm dầu vào lửa, nàng nằm dài trên bàn, đôi mắt ngậm nước, hai đùi khép chặt, thân thể như bị khuếch đại sự mẫn cảm, chỉ một chút va chạm cũng làm cảm giác tê ngứa thêm dữ dội. “ Mình... bị sao thế này... a... hô ngứa... muốn... muốn làm quá... không được... phải giữ bình tĩnh, nếu không Mã ca sẽ cho rằng ta là loại nữ nhân dâm tục buông thả mất...hư ư... Phải tìm thứ gì đó để phân tâm... a...” Chung Ly Lạp Chân cố gắng giữ vững tâm thần, nàng tự đẩy sự chú ý của mình ra bên ngoài để lừa dối xúc cảm cơ thể. “ Hức... sau khi thoát khỏi đây, phải cùng Mã ca đi đến nơi thật xa... ừm, tránh hết mọi rắc rối... cùng sống cuộc đời mới bình yên hạnh phúc... a... phải sinh cho huynh ấy vài đứa nhỏ... một trai một gái...Hô... ô... nóng, bên trong ta ướt quá, sao vậy nè... a... muốn sinh con cho huynh ấy... thì phải làm chuyện đó... ư... mấy người bên kia chắc cũng đang muốn đẻ đứa bé nên mới giao lưu sâu như vậy phải không.... Ôi... ta đang nghĩ gì vậy nè... muốn quá... Mã ca... huynh không thấy muội đang đau khổ sao? Tới đây với muội... giúp muội đỡ cơn ngứa ngáy điii.... a... mấy người đó sao có thể cùng hầu hạ một nam nhân như vậy? Còn rên lớn thế, chắc là sướng lắm... ô... họ nói của hắn lớn như cổ tay? Vậy... sao mà đút vừa được? So với Mã ca hình như to hơn gấp ba lận... ôi trời... tiên nhân đó có tới sáu cây dương căn... Hắn là yêu quái sao? Ba cái côn thịt cùng đâm một lỗ... Vương Nhã Khuê kia đúng là đồ kĩ nữ lẳng lơ lại chơi lớn như vậy? Không sợ rách nát nơi đó sao? Ưm... không không ta đang nghĩ gì vậy nè... ôi trời...” Chung Ly Lạp Chân thả trí não mình theo những dòng suy tư miên man càng lúc càng xa, theo đám nữ nhân sát vách đang ân ái nàng cũng đã tự tưởng tượng ra tràng cảnh bên kia rồi. Tên tiên nhân họ Chu đó một mình tung hoành giữa chúng mĩ nữ, các nàng đều trần truồng tận tình đáp trả lại hắn. Họ hôn hít nhau, nút lưỡi, trao cho nhau mật ngọt trong khoang miệng, kế tiếp hắn dùng chiếc lưỡi dài thô nhám của mình lần lượt liếm ướt toàn thân mấy cô nàng trong khi bọn họ không rảnh rỗi, dưới hạ thân hắn mọc ra sáu cái dương vật to dài, mấy nữ kia tranh nhau xúm lại ra sức liếm láp bú mút. Tiếp sau đó liền là từng màn ân ái triền miên, một mình hắn đưa hết các nàng lên đỉnh vu sơn hết lần này tới lần khác, tất cả đều xuất tinh bên trong, rồi hắn còn chơi cả lỗ hậu, bày ra đủ loại tư thế xấu hổ dâm dật, bắt mấy cô nàng kia làm nhiều chuyện thác loạn khác. “ Nếu... nếu mình cũng giống như họ... không... như vậy xấu hổ chết... đáng ghét mà...ứ....!” Lúc nãy giờ nàng cố gắng kìm hãm thanh âm nhưng vừa rồi lỡ phát ra tiếng động khiến Mã Vinh Thành đang nhắm mắt gục đầu giật mình ngước nhìn lên, thấy đạo lữ của mình trong tình trạng khác lạ hắn vội vàng xuống giường chạy tới quan tâm hỏi han. “ Chung Ly muội làm sao vậy? Có chỗ nào không khoẻ sao? A! Sao lại nóng như thế? Không lẽ do bị phong ấn tu vi nên thân thể chịu không nổi đã nhiễm lạnh rồi?” Nàng vốn đã gắng gượng hết sức để kìm nén tính dâm nhưng khi bị hắn chạm vào thân thể dường như là một cọng rơm cuối cùng đè chết lạc đà, cơn nứng bộc phát như suối nguồn không thể nào ngăn trở nổi. Chung Ly Lạp Chân đứng phắt dậy xáp lại bên cạnh Mã Vinh Thành ghì lấy đầu hắn đưa lên môi thơm, nàng lúc này đã gấp đến hoảng rồi, cả thân người hồng phấn, lưỡi đưa ra cố tách môi tình lang để cùng hắn quấn giao. Mã Vinh Thành trong lúc còn đang ngơ ngác lại bị nàng tập kích bất ngờ nên loạng choạng lùi người về sau, Chung Ly Lạp Chân vẫn không buông tha cứ vậy ép hắn ngã ngửa ra giường, nàng thuận thế leo lên, bàn tay bấn loạn mò xuống hạ bộ tìm lấy thằng nhỏ của hắn. “ Chung Ly muội? Nàng bị sao vậy? Này này mau dừng lại.” Thấy nữ nhân của mình có biểu hiện bất thường, Mã Vinh Thành cố sức đẩy nàng ra xem xét nhưng không biết có phải vì đang hứng tình đã tiếp thêm cho nàng sức mạnh hay không, Chung Ly Lạp Chân rướn mình nằm sấp hẳn lên bụng tình lang, đôi mắt lim dim mơ màng, hơi thở nặng nề, lưỡi mềm đưa ra chảy cả nước dãi. Nàng hôn hít khắp mặt mũi, liếm xuống cổ, hai tay mạnh bạo kéo vạt áo của hắn ra. “ Muội làm sao vậy? Này, đừng, mau bình tĩnh lại!” Mã Vinh Thành dù cũng muốn chiều ý người yêu nhưng hắn rõ ràng cảm nhận tâm trí của nàng đang không được bình tĩnh, trước hết phải ổn định xem xét trước. “ Mã ca, muội muốn... a... mau đi, chiều muội đi, chúng ta làm chuyện đó... giúp muội đi mà, ngứa quá...” Chung Ly Lạp Chân cơn nứng dâng trào đến đỉnh điểm, nàng tự mình lột bỏ hết cả váy áo lẫn đồ lót, thân hình loã lồ cân đối với cặp ngực căng tròn xáp tới, dung nhan của nàng khi hứng tình còn mang theo phong vận quyến rũ mê lơi làm Mã Vinh Thành suýt thì nhịn không được nhưng vẫn phải cố nén. “ Nè, không lẽ mất đi tu vi khiến thân thể phàm tục của muội không kìm chế nổi tính dục? Mau bình tĩnh kìm chế lại, chúng ta đang là tù nhân đó, không thể làm chuyện này ở đây được đâu.” “ Muội không quan tâm, người ta ngứa lắm, nóng lắm, huynh mau lên đi, giúp muội, nếu không sẽ phát điên thật mất... ứ...” Nàng quỳ xuống dưới giường đưa tay hấp tấp kéo đai lưng thô bạo cởi ra quần của hắn, ngay lập tức cái dương căn sớm đã vì bị hành động của nàng kích thích cương cứng bật ra, nhắm chừng dài tầm mười phân, lớn độ hai ngón tay, đây cũng là kích cỡ cơ bản của nam nhân rồi. Trong đáy mắt Chung Ly Lạp Chân thoáng qua sự hụt hẫng, lúc nãy nghe mấy nữ ở phòng bên rên rỉ, gã tiên nhân họ Chu kia hình như dương vật to phải bằng cổ tay, còn có khả năng ngắn dài tùy ý, nàng tự mình tưởng tượng tới cảnh thứ khủng bố ấy đâm lút cán trong âm hộ mình, ực, chắc phải thốn lắm. Nàng nuốt một ngụm nước bọt khô khốc, mùi cặc của tình lang bốc lên khiến máu dâm trong người thêm sục sôi, không còn nghĩ ngợi gì hơn nữa, nàng đè hắn ngửa ra, hạ thân mở rộng canh đúng vị trí mà ngồi xuống. Gò mu của nàng hơi cong lên, âm mao khá rậm rạp thậm chí còn mọc lan xuống hai bên mép ra tận sau lỗ nhị, dâm thủy sớm đã ướt đẫm rơi vãi đầy sàn nên cặc của Mã Vinh Thành thâm nhập cũng khá dễ dàng. “ Ót...” “ Hô ưm... a... đúng rồi, mau đi, thô bạo làm muội đi....a...” Chung Ly Lạp Chân chống tay lên ngực nam nhân của mình, hạ thân nhấp nhổm ra sức hẩy hông, Mã Vinh Thành chưa từng thấy tình lữ của mình chủ động cầu hoan như vậy nên thập phần bối rối chỉ biết vịn eo nàng, cảm giác sung sướng lan tràn làm hắn vô cùng dễ chịu. “ Không được rồi, muội làm ta sướng quá... a... ta ra đây!” Nói rồi hắn ghì chặt hông nàng xuống, từng đợt tinh dịch không kiểm soát nổi cứ thế phóng hết bên trong âm đạo, thằng em cũng theo đó ỉu xìu xuống. “ Ha...a... nữa đi, mạnh bạo hơn nữa đi mà, huynh làm sao lại ra nhanh như vậy,... á ngứa quá... giúp muội đi... mau cứng lại, muội còn muốn mà.... ha... á....” Chung Ly Lạp Chân đã khóc đến nơi rồi, tên này chỉ mới nhấp có mấy cái đã chịu không nổi hết đạn cạn tinh nằm xụi lơ, nét mặt mang theo bất mãn cũng thất vọng nồng đậm, nàng ngồi một bên ra sức cầm cặc hắn mà sục thậm chí làm đủ chiêu như bú liếm, nhũ giao nhưng vẫn vô dụng. “ Đừng có nghịch nữa, ta đã bị phong ấn tu vi, thân thể cũng suy nhược nghiêm trọng rồi, nhất thời không thể cứng nữa đâu. Muội bình tĩnh lại trước, mấy kẻ kia còn ở bên ngoài, nếu làm ra động tĩnh sẽ khiến họ chê cười đó.” Chung Ly Lạp Chân sững người lại một lúc sau đó cứ vậy nằm lên giường đắp chăn kín mít thân thể quay lưng không nói với hắn thêm lời nào. Mã Vinh Thành thở dài ngồi dậy mặc lại quần áo, hắn không rõ vì sao đạo lữ của mình lại bạo dạn xúc động như thế, chắc là nàng mất đi tu vi tâm tình không tốt nên muốn giải toả một chút, ừm, bắn cũng đã bắn rồi, để nàng tự mình bình tĩnh là được. Thế là hắn bước ra gian ngoài tự mình uống trà, vừa mới xuất tinh khiến trạng thái của hắn hơi lâng lâng chỉ muốn nghỉ ngơi. Mã Vinh Thành đâu hề hay biết trong ổ chăn kia nữ nhân của mình đang phải chịu khổ sở khó khăn nhường nào. “ Ngứa... nóng quá... hô ô... nứng... cái này gọi là nứng sao?” Chung Ly Lạp Chân toàn thân mồ hôi tuông nhễ nhại, một tay nàng xoa nắn vân vê đầu vú săn cứng của mình, tay kia dùng cả bốn ngón thọc vào âm hộ ra sức đào móc tự mình thủ dâm. Chẳng mấy chốc nàng đã tiết thân đến ba lần rồi nhưng cảm giác vẫn thiếu cái gì đó. Nàng mở chăn ra ngó nghiêng, Mã Vinh Thành đang ở phòng ngoài không chú ý, nàng vội vàng cầm lấy Thục Nữ Kiếm đang đặt ở cạnh giường sau đó lại trùm chăn trở lại. Chu Cương Liệt ở phòng bên vẫn đang miệt mài cày cấy trên người chúng nữ, mọi chuyện xảy ra ở phía sát vách đều không thoát khỏi tiên nhãn của hắn. Cô gái đáng thương dâm tính trỗi dậy nhưng trượng phu lại yếu sinh lý bất lực đành phải dùng chuôi kiếm để tự tìm sung sướng, thật quá tội nghiệp a. Đó cũng là điều hắn đã chủ tâm sắp đặt từ trước, khi vừa bắt được cặp Uyên Ương này Chu Cương Liệt liền vận dụng một tia quy tắc nho nhỏ trực tiếp thay đổi tính cách của Chung Ly Lạp Chân, khiến cơ thể nàng ta nhạy cảm hơn, không thể nào cưỡng lại được nhu cầu thể xác. Hắn còn hạ thấp đi tín niệm quy chuẩn đạo đức của nàng xuống mức thấp nhất làm cho cô thục nữ này dễ dàng chấp nhận đối với những chuyện trái với luân thường đạo lý, nàng ta sẽ nhanh chóng sa ngã theo dục vọng bản thân không thể nào khống chế được, từ từ chìm đắm trong tình dục, vì thoả mãn xác thịt mà làm tất cả mọi thứ.