Chương 557: Tâm ý không đổi
Chương 557: Tâm ý không đổi
“ Trịnh Viễn Đông kia ta sẽ xử lý sau, không cần phải nói thêm, các ngươi hiện tại tự lo cho bản thân thì tốt hơn. Ài, quả thực từ đầu ta định một vỗ tiễn các ngươi về thế giới bên kia cho nhanh gọn nhưng đoạn tình cảm mặn nồng của hai người đã khiến ta đổi ý rồi.”
Nói đoạn Chu Cương Liệt phất tay đem hai thanh kiếm Quân Tử và Thục Nữ đang cắm dưới đất lên ngắm nghía một hồi rồi cười nhạt ném kiếm tới trước mặt cả hai. “ Nếu trong hai người chỉ có một kẻ được sống, thì các ngươi ai sẽ nguyện hi sinh vì người kia?”
Mã Vinh Thành cùng Chung Ly Lạp Chân nhìn nhau, trong đáy mắt dâng lên nỗi bi ai phiền muộn khôn xiết, nhưng sau đó hai người lại giống như đạt được sự thống nhất nào đó đưa tay nhặt lấy kiếm, ánh mắt tràn đầy kiên định đồng thanh trả lời. “ Uyên Ương vốn là một đôi không thể tách rời, dẫu có chết cũng xin nguyện được chết cùng nhau.”
Chu Cương Liệt dừng bước chằm chằm quan sát biểu hiện của cặp đôi này, chúng nữ cũng im lặng ái ngại ngó qua hắn, các nàng quả thực đã bị tình cảm thắm thiết của hai người kia làm cho cảm động rồi, dù có là kẻ địch nhưng thật khó để xuống tay a, Vương Nhã Khuê thì chỉ bĩu môi quay đi chỗ khác. “ Ừm, tốt, quả nhiên là một đôi đạo lữ có tình có nghĩa đủ để khiến trời xanh cũng phải cảm động. Chỉ là ta muốn biết liệu tình yêu này có thực sự bền chặt hay không? Mã Vinh Thành, ta xem ngươi cũng là một bậc tài tuấn hiếm có, so ra thì nhan sắc của nữ nhân này thực khá tầm thường không hề xứng với mĩ nam như ngươi. Như vầy đi, nếu ngươi chấp nhận vứt bỏ nàng thì ta sẽ nhận ngươi làm bộ hạ, giúp ngươi nhanh chóng thành tiên, ngoài ra mấy tình nô này của ta có thể để ngươi thoải mái lựa chọn thậm chí muốn toàn bộ cũng được. Các nàng ai nấy đều xinh đẹp lại giỏi chiều chuộng nam nhân gấp chục gấp trăm lần cô gái tầm thường kia. Thấy thế nào? Đề nghị của ta hấp dẫn chứ?”
Mã Vinh Thành ngước lên nhìn kĩ Chu Cương Liệt, bộ mặt hắn hoàn toàn nghiêm túc không hề đùa cợt khiến cho người ta bất giác tin tưởng. Chung Ly Lạp Chân cắn môi đưa đôi mắt thoáng sầu lo quan sát tình lang của mình, nàng cũng muốn biết quyết định của hắn. “ Tiền bối, ngài nếu đã không có ý tha mạng thì cứ cho chúng ta chết nhanh gọn, đừng tổn phí thời gian thêm nữa. Tại hạ mặc dù hoa tâm thích nhìn mĩ nữ nhưng từ trước đến nay chưa bao giờ làm điều gì có lỗi với Chung Ly muội, kể cả sau này cũng thế. Quân tử trọng tình duyên bất biến, vinh hoa phú quý khởi dĩ thân*, hồng nhan đã theo ta từ khi ta chỉ là một tên học đồng nhỏ yếu, kẻ sĩ làm sao có thể táng tận lương tâm phụ bạc nàng chỉ vì chút dụ hoặc tầm thường đó, dù hôm nay có cùng muội ấy xuống cửu tuyền ta cũng cam nguyện.”
( * Người quân tử trọng hai chữ tình duyên không hai lòng, vinh hoa phú quý chẳng thể đánh đổi được.)
“ Mã ca... muội muốn gả cho huynh.” Chung Ly Lạp Chân cảm động đến nghẹn ngào rúc vào người tình lang, nàng biết hắn có sắc tâm rất mê đắm mĩ nữ, thế mà lại có thể vứt bỏ hết vì nàng. “ Được, vậy còn nàng, Chung Ly cô nương, nếu nàng chấp nhận bỏ tên quân tử dởm này trở thành nữ nhân của ta, bổn tôn sẽ giúp nàng trở thành người đứng trên vạn người, đột phá tiên nhân cảnh là chuyện dễ dàng, thậm chí còn có cách khiến dung nhan của nàng diễm lệ xinh đẹp không thua kém Lạc Thủy. Đề nghị này của ta nàng thấy ra sao?”
Chu Cương Liệt chuyển mục tiêu qua nàng thục nữ kia, gần như ngay lập tức, điểm dâm dục trên đầu Chung Ly Lạp Chân vốn đang là con số 10 tròn trĩnh bỗng chốc tụt về 0, ánh mắt nàng nhìn hắn chất chứa đủ loại cảm xúc, oán hận, thù ghét, ghê tởm, nhục nhã. Chỉ một câu nói đã khiến toàn bộ ấn tượng tốt của nàng đối với hắn mất hết, nàng nghiến răng gằn giọng chất chứa tràn đầy địch ý gắt lên. “ Tiên nhân thối! Ngươi rõ ràng chính là đại ma đầu ác tâm vô lại, có giỏi thì giết chúng ta đi, dù có hình thần câu diệt vạn kiếp bất phục ta cũng sẽ không bao giờ khuất nhục hầu hạ ngươi đâu.”
“ To gan! Dám buông lời bất kính với chủ nhân, có tin hay không ta lập tức đem ngươi phế đi tu vi sau đó đưa vào kĩ viện để cả đời này ngươi phải sống dưới háng đàn ông?”
Vương Nhã Khuê tay cầm roi thép tức giận xông đến định đánh, Mã Vinh Thành vội vàng chắn trước mặt đưa kiếm thủ thế, trên trán hắn nổi đầy gân xanh, xem ra cũng đã tức giận nhịn không nổi rồi. “ Tiền bối, ta vị nể ngươi dù gì cũng là tiên nhân cao quý, không ngờ ngươi lại có tà tâm muốn nhục mạ nữ nhân của ta, hôm nay dù có phải liều mạng ta cũng không để ngươi đạt được ý nguyện đâu!”
“ Liều mạng? Ngươi nghĩ nhiều rồi.” Chu Cương Liệt ôm eo Vương Nhã Khuê kéo nàng về phía sau, mày rậm khẽ nhướng lên, ngay lập tức Mã Vinh Thành bên kia toàn thân cứng đờ, Quân Tử Kiếm cũng rơi xuống đất hoàn toàn không có chút sức chống trả. “ Các ngươi nóng tính thật, ta chỉ là hỏi vài câu để thử xem độ chung thủy của hai người như thế nào mà thôi, nhìn xung quanh mà xem, các nàng ở đây ai mà không có nhan sắc hơn nữ nhân của ngươi gấp chục gấp trăm lần? Cỡ như cô ta chưa lọt vào được mắt bổn tôn đâu, ngươi chớ lo.”
“ Ngươi rốt cuộc muốn làm gì chúng ta? Đừng vòng vo nữa.” Chung Ly Lạp Chân đã mất hết kiên nhẫn, nàng cũng hoàn toàn vứt đi kính ý đổi với gã tiên nhân không đứng đắn trước mặt rồi. “ Hà hà, chỉ là muốn các ngươi giúp ta trình diễn một màn thật đặc sắc khi tới Sở quốc thôi. Các ngươi đã lưỡng tình tương duyệt như vậy ta cũng không nỡ giết, khi làm xong sẽ lập tức thả hai ngươi rời đi, từ nay trời cao mặc chim bay, không bao giờ tính toán ân oán nữa.” Chu Cương Liệt xoa xoa tay nhoẻn miệng cười xảo quyệt, Mã Vinh Thành và Chung Ly Lạp Chân thoáng nhíu mày khó hiểu, hắn cũng không giải thích thêm, chỉ chống tay nhìn chằm chằm hỏi tiếp. “ Họ Mã, ta hỏi lại lần nữa, ngươi đối với nàng ta là thực dạ tận tâm đúng hay không?”
“ Đúng, nàng là người con gái duy nhất ta yêu thương vĩnh viễn không hai lòng.” Tên này gật đầu chắc nịch. “ Dù nàng có ra sao, thay đổi như thế nào ngươi vẫn sẽ chấp nhận?”
“ Chung Ly muội sẽ mãi mãi là chính nàng không bao giờ thay đổi, đối với ta nàng ấy mới là mĩ nhân tuyệt sắc hoàn hảo nhất, hình tượng đó khắc sâu vào tâm trí Mã Vinh Thành ta suốt đời không bao giờ đổi khác.” Hắn ẩn ẩn cảm giác tên tiên nhân kia đang giở trò nhưng vẫn nghiêm túc khẳng định chắc nịch. “ Tốt, haha, hi vọng ít lâu nữa ngươi vẫn sẽ giữ được bản tâm của mình như hiện tại.”
Chu Cương Liệt rất hài lòng trước những câu trả lời đó, hắn phất tay phong ấn toàn bộ đan điền cùng thức hải của cả hai sau đó xoay người quay về ngồi lại trên ngũ sắc tường vân. “ Ngươi... ngươi nói vậy là sao? Ngươi tính làm gì? Này....” Mã Vinh Thành cố hỏi nhưng không nhận được câu trả lời. Hắn bỗng chốc cảm thấy mình trở nên vô lực như phàm nhân, hắn hốt hoảng nhìn qua đạo lữ của mình liền phát hiện nàng cũng bị tình trạng tương tự. Hai người cảm nhận rõ sự bất lực cùng lo lắng trong đáy mắt đối phương nhưng biết làm sao hơn, họ thực sự trở thành tù binh mặc cho người ta sắp xếp rồi, muốn tự sát cũng không thể. Lạc Thủy nhìn qua cặp đôi kia với ánh mắt tràn đầy tội nghiệp rồi thở dài một hơi. Nàng biết phu quân định làm gì, lúc trước cũng có một gã si tình vì yêu một nữ nhân mà thề thốt sẽ chung thủy mãi mãi, dù nàng có ra làm sao cũng không thể thay đổi tình cảm của hắn với nàng. Sau đó nữ nhân kia bị phu quân biến thành một đầu chó cái dâm tiện hơn cả đĩ điếm cả ngày ngửa háng dâng hiến cho biết bao nhiêu nam nhân, thậm chí còn kéo họ tới trước mặt gã si tình kia hoan lạc tập thể cho hắn chứng kiến. Nhìn thấy bộ mặt kinh tởm của cô gái mình yêu, tên ngu ngốc kia chỉ biết bất lực gào thét, nhân sinh quan sụp đổ, hắn yêu nhiều hận nhiều, cuối cùng chết tức tưởi dưới nhát đâm chí mạng của chính nàng ta. Đôi nam nữ đó không ai khác chính là Tư Không Trọng Kiều và Liễu Như Yên. Hiện tại lại xuất hiện một cặp tương tự, yêu nhau thắm thiết, tình cảm vượt qua cả làn ranh sinh tử, sẵn sàng hi sinh chết vì nhau, quả thực khiến ai cũng động lòng cảm thông, hi vọng sau khi chứng kiến những thay đổi của nữ tử tên Chung Ly Lạp Chân kia, Mã Vinh Thành vẫn sẽ giữ được tấm lòng son sắt vững chãi của mình dành cho nàng.