Chương 554: Tình cảm đậm sâu

Chương 554: Tình cảm đậm sâu Lồng giam đã được hoá giải, Tần Mộ Uyển và Vương Nhã Khuê bay lên đứng bên cạnh Lạc Thủy, hai người đang cực kì xấu hổ cùng ngại ngùng. Hơn trăm năm trước cô nàng này chỉ là một cái tiểu tu sĩ hầu hạ bên cạnh chủ nhân, vậy mà qua từng ấy thời gian đã trở thành Chân Tiên cao thượng bỏ xa họ tít tắp. Trong lòng hai nàng âm thầm làm ra quyết tâm, không thể mãi sa đoạ ăn chơi nữa, cần phải nhanh chóng tăng tiến thực lực, bằng không sẽ bị các tình nô bên người của chủ nhân lần lượt vượt mặt. Nếu không chứng minh giá trị lỡ ngày nào đó trở nên vô dụng bị chủ nhân sút khỏi hậu cung của hắn mất luôn tư cách làm tình nô thì các nàng biết khóc với ai đây. Ừm, trước tiên nên cố gắng kết thân với chính thất của chủ nhân, như vậy sau này có hậu thuẫn các nàng sẽ không sợ bị thất sủng. “ Ôi, lại khiến tỷ phải tự mình ra tay phá cục, chúng ta thực vô dụng quá, đã làm chủ nhân thất vọng rồi.” Bé trà xanh tỏ vẻ áy náy bám vào một bên tay Lạc Thủy mà nũng nịu. “ Không đâu, các muội đã làm rất tốt rồi, nếu tiếp tục giao đấu thì hai kẻ kia nhất định không phải là đối thủ, chỉ là phu quân muốn nhanh chóng giải quyết nên ta phải tự ra mặt, các muội đừng trách ta tranh công nhé.” Lạc Thủy điềm đạm nhu hoà khẽ nở nụ cười thân thiện. “ Ui, làm sao muội dám trách tỷ được, sân khấu này giao lại cho tỷ đó.” Tần Mộ Uyển lùi về sau, Lạc Thủy gật đầu đưa mắt hạnh không chút biểu cảm ngó qua đôi đạo lữ trước mặt, chỉ một ánh nhìn đó đều khiến hai cái Địa Tiên tối đỉnh cường giả cảm nhận rõ hơi lạnh chạy dọc sống lưng, cả kiếm trong tay cũng không có dũng khí để ra khỏi vỏ nữa. “ Bây giờ các ngươi tự mình thức thời quỳ xuống chịu trói hay là muốn ta phải ra tay trấn áp đây?” Uy áp trong thể nội của nàng như hồng thủy đè ép về phía trước khiến hai người hít thở không thông, xương cốt kêu lên từng hồi có thể đổ sụp bất cứ khi nào. Chung Ly Lạp Chân nép sát vào bên cạnh tình lang của mình như muốn tìm lấy sự an toàn, Mã Vinh Thành cắn chặt môi, hắn biết đứng trước lực lượng này muốn đào thoát là chuyện viễn vông, lần này họ quả thực đã tính toán sai lầm, có ai mà ngờ ở Tần quốc còn ẩn giấu lấy một vị siêu việt Địa Tiên. Hắn từ kế hoạch của Trịnh Viễn Đông đã biết Tuyết Liên Cung được bảo vệ bởi hộ sơn đại trận cấp Chân Tiên trung kì, vậy thì ắt hẳn bọn họ sẽ có cường giả tu vi tương đương hậu thuẫn, mọi sự đã được vị các chủ kia tính toán tỉ mỉ, thậm chí còn mời cả sư phụ áp trận. Những tưởng như thế đã nắm chắc phần thắng rồi, bọn họ chỉ cần ngăn cản Tần Mộ Uyển và Vương Nhã Khuê không để họ tới phá đám là ổn thoả, ai ngờ giữa đường còn xuất hiện thêm biến số lớn như vậy. Theo phán đoán của Mã Vinh Thành, vị mĩ nhân bá đạo tuyệt luân trước mặt này ắt hẳn là cường giả chân tiên đứng sau cả ba thế lực Tuyết Liên Cung, Huyền Nữ Cung và Hắc Nha Tông, đen đủi làm sao hôm nay nàng ta lại có mặt ở Tần quốc, có lẽ ngay từ khi họ xuất hiện ở Ung Thành đã lọt vào cảm ứng của người ta rồi, thật quá xui xẻo. “ Sao hả? Không lựa chọn được, vậy để ta giúp các ngươi đỡ phải phân vân nhé.” Lạc Thủy thủ chưởng khẽ nâng lên, từ bàn tay nàng chân khí mang theo thủy linh lực tràn đầy hoá thành hai cái bong bóng nước thật lớn bay về phía hai người đối diện. Mã Vinh Thành rất muốn kéo đạo lữ lập tức né tránh nhưng hắn bất lực, cả hai đã bị uy áp từ tiên lực định trụ, bây giờ nhấc một đầu ngón chân còn khó huống gì bỏ chạy. Chung Ly Lạp Chân vẻ mặt tái nhợt nhắm tịt mắt chịu trận, nàng đã hoàn toàn buông bỏ chồng cự rồi. Bong bóng nước ép tới bao bọc lấy hai người, cả đôi tay đang nắm lấy nhau cũng bị cưỡng ép tách ra, Mã Vinh Thành cố với tay về phía nữ nhân của mình nhưng hắn hiện tại cả đan điền lẫn thức hải đều đã bị cấm chế không vận khởi được công pháp nữa, Quân Tử Kiếm và Thục Nữ Kiếm song song rơi cắm xuống đất. “ Tiên tử... cô là đại năng đã siêu việt tầng thứ Địa Tiên sao có thể không nói lý lẽ ra tay với tu sĩ phàm giai chúng ta như thế chứ? Cô đã quên luật định của tiên giới rồi sao? Không sợ bên trên phát giác sẽ phán tội tru diệt cô hay sao?” Mã Vinh Thành cố gắn lớn giọng quát lên, hắn hiện tại cũng chỉ còn cầu mong nữ nhân kia sẽ e ngại luật lệ mà tha cho mình. Cuộc chiến lần này hai bên đều có Tiên nhân ra mặt nhưng kì thực chỉ là để kìm chế lẫn nhau, chỉ cần Chân Tiên không thể ra tay vậy thì với số lượng Địa Tiên áp đảo Vô Lượng Kiếm Các chắc chắn giành thắng lợi. Nhưng không ngờ chiến sự chưa nổ ra thì tiên nhân bên phe đối phương đã ở đây đối phó hắn rồi. “ Luật định? Hình như ngươi quá xem trọng nguyên tắc mà quên mất tình huống thì phải, rõ ràng các ngươi mới là bên ra tay muốn cản đường chúng ta trước, đã chủ động khiêu khích tiên nhân chi uy vậy thì ta có thể thẳng tay tru sát các ngươi mà không gặp bất cứ sai phạm nào.” Lạc Thủy nhàn nhạt lắc đầu, Mã Vinh Thành cùng Chung Ly Lạp Chân nghe mà tái mét cả mặt mày, rõ ràng đây chính là cái bẫy đối phương đã giăng sẵn để chụp mũ họ. “ Tiên tử, chúng tôi chỉ là muốn ngăn trở nhị vị Địa Tiên của Tần quốc chứ chưa hề có ý mạo phạm tiên nhân, xin cô bỏ qua sự bất kính này thả cho hai người bọn tôi đi, tiểu nữ hứa sẽ cùng Mã ca đứng ngoài cuộc chiến này không tham gia vào nữa, cầu xin cô thương xót.” Chung Ly Lạp Chân hai hàng nước mắt chảy dài mếu máo van nài, tâm tình lúc này đã cực độ hãi hùng rồi, nàng ta yếu đuối hơn vẻ về ngoài rất nhiều, đứng trước tiên nhân chi uy bao nhiêu can đảm đều mất sạch, chỉ có thể cầu xin sự sống. Nàng ta vẫn còn rất nhiều việc muốn cùng tình lang làm, đi chu du khắp nơi, hưởng thụ cuộc sống thần tiên quyến lữ không màng thế sự, cái gì tranh đoạt quyền mưu tính toán đều không còn quan trọng nữa. “ Chung Ly muội, xin lỗi, là ta đã hại muội rồi.” Mã Vinh Thành hiểu đạo lữ của mình nghĩ gì, hắn cắn môi đầy ăn năn cúi đầu không dám nhìn nàng. Ngay từ đầu nàng đã khuyên hắn bỏ lại môn phái, hai người hai kiếm làm một đôi uyên ương tiêu dao tự do, hắn lại vì quá nặng nợ với Vô Lượng Kiếm Các mà nhận lệnh tới đây, cuối cùng lại đưa cả hai vào tình thế hiểm nghèo không đường thoát. “ Không, Mã ca, muội yêu huynh, dù huynh có làm gì muội đều ủng hộ cả, chúng ta sống làm chim liền cánh, chết cũng sẽ nằm chung mồ, đừng tự trách mình nữa.” Hai người đau khổ nhìn nhau đầy âu yếm, đôi tay cố đưa ra muốn nắm lấy nhau nhưng hoàn toàn vô lực. Lạc Thủy chứng kiến một màn này tâm tình lại có chút dao động cảm thông. Nàng vốn bản tính hiền lành lại thương người, tuy sau khi tu tiên đã trải qua rất nhiều thế thái nhân tình nhưng bản tâm vẫn không đổi, bảo nàng tiêu diệt những kẻ địch cùng hung cực ác thì dễ, nhưng chia cắt đôi tình nhân yêu nhau thắm thiết như vầy quả thực là làm khó nàng rồi. Lạc Thủy khẽ thở dài một hơi, ngón tay phất nhẹ đưa hai cái bong bóng nước sáp nhập thành một, Mã Vinh Thành và Chung Ly Lạp Chân lại lần nữa trở về bên nhau, hai người mừng mừng tủi tủi ôm thật chặt đối phương, song song cùng nhìn về phía vị tiên tử diễm lệ kia đầy cảm kích. “ Ôi trời, tỷ tỷ lại động lòng trắc ẩn rồi, lúc nãy tỷ không thấy hai kẻ đó kiêu ngạo như thế nào sao?” Vương Nhã Khuê tiến tới khẽ thở dài, cô nàng chính thất này thật quá nhân từ với địch nhân. “ Ta cũng đâu có ý định tha cho họ đi dễ dàng như thế, chỉ là không đành lòng chia rẽ cặp uyên ương mặn nồng này thôi, phu quân cũng đã dặn chỉ cần bắt họ lại, chuyện tiếp theo cứ để chàng ấy định đoạt là được.” Lạc Thủy ngước lên thiên không khẽ mỉm cười. Ngũ sắc tường vân theo đó nhanh chóng hạ xuống, Mã Vinh Thành cùng Chung Ly Lạp Chân âm thầm ngưng trọng, thế mà vẫn còn có người khác nữa, kẻ có thể khiến vị thần nữ kia nhu thuận gọi phu quân tất nhiên không thể là người bình thường rồi. Càng lúc họ lại càng cảm thấy kế hoạch đánh Tuyết Liên Cung của Vô Lượng Kiếm Các lần này dường như đã chọc phải tổ ong vò vẽ, tông môn của họ gặp nguy rồi.