Chương 661: Thiên kiếp diệt địch

Chương 661: Thiên kiếp diệt địch Đang lúc toàn trường đang sững sờ vì chưa hiểu đã xảy ra chuyện gì thì từ sâu bên trong Tuyết Liên Cung bỗng bộc phát ra một cỗ khí tức mãnh liệt, một bóng người lấy thế sét đánh không kịp bưng tai đột ngột xuất hiện ngay giữa sân đấu. Từ trên thân kẻ này liên tục toả ra nhiệt lượng thiêu đốt khiến cả không khí xung quanh cũng bị nung khô bốc lên yên vụ dày đặc. Ánh nhìn của tất cả mọi người đều tập trung vào nhân vật vừa mới xuất hiện. Nam tử kia dáng vẻ trẻ trung chỉ khoảng ngoài hai mươi, tóc đen xoã tung sau đầu, ngũ quan tuấn tú, ánh mắt có thần. Hắn để trần thân trên khoe ra thân thể cao thẳng rắn chắc cơ bắp rõ ràng, dáng người chững chạc với phong thái đĩnh đạc. Một số nữ tử chớp đôi mắt mê trai len lén nhìn lâu hơn một chút, người kia không phải thể loại công tử mặt trắng như Trịnh Viễn Đông, từ trên người hắn toát ra khí tức cương dương mạnh bạo của nam nhân chân chính khiến các nàng vô thức muốn tựa vào. “ Địa Tiên? Bọn Tuyết Liên Cung đang định giở trò gì? Thời khắc này còn đưa ra một tên phàm giai định buồn nôn chúng ta sao?” Thiết Mộc Tử La khoanh tay khinh bỉ một trận. “ Khoan đã, trên người tên kia ta cảm giác được có cái gì đó không đúng, các vị cẩn thận.” Tả Thương Khung nhíu mày cố gắng dò xét, mấy người khác nghe vậy cũng đưa thần thức nhắm trên người nam nhân bên dưới mà quét tới lui. Vào lúc này, Nhan Như Ngọc bỗng nhiên như nghĩ tới cái gì, trong đáy mắt hoàn toàn mất đi vẻ hờ hững, nàng ta nghiêm túc với tay cầm lấy Vong Tình Kiếm rồi nhanh chóng vận khởi tiên lực cùng Kiếm Thế chém mạnh về phía kẻ vừa đến kia. Một đòn kiếm khí mạnh bạo hơn lúc nãy gấp nhiều lần lấy tốc độ cực hạn xé toạc cả không gian mà bay tới, nếu không làm ra hành động ứng phó kịp lúc thì e rằng cả người lẫn đại trận cùng dãy núi phía sau đều sẽ bị chém làm đôi. Liễu Như Yên ngồi phía trên đại môn lập tức làm ra ứng phó, tiếng đàn da diết sầu lắng bỗng chốc tăng mạnh nhịp độ, từng luồng sóng âm như thủy triều tuông ra lớp lớp ngạnh kháng lại kiếm chiêu. Bởi vì chênh lệch cảnh giới, Liễu Như Yên lại chuyên về phụ trợ không giỏi so đấu trực diện nên nàng chống đỡ cũng rất bất đắc dĩ, phải liên tục vận khởi tiên lực ở đan điền dùng nhiều đòn nối tiếp hợp lực mới có thể thủ vững. Nếu cứ dây dưa thêm thì chỉ cần vài chiêu nữa Nhan Như Ngọc với công pháp thiên về sát phạt mạnh mẽ chắc chắn sẽ hoàn toàn chiếm thế thượng phong. “ Lâm ca ca, ngươi mau ra tay, ta không trụ được lâu hơn nữa đâu.” Liễu Như Yên hướng về nam nhân đang đứng kia gấp giọng nhắc nhở. “ Tốt, hừ, bè lũ chó đàn các ngươi ỷ thế làm càn dám đến tận đây gây hấn trên đầu chúng ta. Vậy thì đừng mong trở về được nữa, hôm nay bổn đại gia phải khiến tất cả các ngươi chôn vùi hết tại đây!!!” Sau một tiếng quát lớn, nam tử họ Lâm kia ngửa đầu lên trời, khí thế bỗng chốc tăng vọt, từ thể nội của hắn vang lên tiếng đứt gãy giống như một tầng dây xích trói buộc nào đó vừa bị đánh vỡ. Khoảnh khắc đó, khí tức của người này thuế biến mạnh mẽ, uy áp toả ra đã hoàn toàn vượt qua khỏi lạch trời phàm giai xông thẳng vân tiêu tiến nhập tiên giai. Trên bầu trời mây đen vần vũ nhanh chóng hội tụ dày đặc, thương khung rền vang từng hồi sấm ngân, trong không khí mang theo một cỗ hơi thở nguyên thủy cổ lão làm người ta rét lạnh hoảng sợ tận chân tâm, đây rõ ràng là thiên địa pháp tắc, thứ mà bất kì tu sĩ nào cũng hướng tới nhưng lại càng e dè không đủ dũng khí đối mặt. “ Không tốt, Nhan kiếm tiên, mau... mau nhanh chóng giết tên tiểu tử đó! Hắn đang muốn độ kiếp thành tiên...” Tả Thương Khung lúc này đã hiểu ra nguyên nhân bất an của mình, hắn vội vã hét lớn báo hiệu cho đồng minh, bản thân cũng gấp rút nhảy lên trên thiên không hai bàn tay trong áo ánh lên màu tím lục đan xem sẵn sàng tung chiêu bất cứ khi nào. Ba người Lệ Nhiễm Sương, Thiết Mộc Tử La và Độc Mục Hiệu Uý cũng giật thót, bọn họ rốt cuộc đã hiểu ra âm mưu của đám người Tuyết Liên Cung, nếu thực sự để những kẻ kia thành công vậy thì đại sự của họ hỏng bét, cái giá phải trả là vô cùng đắt không ai có thể gánh chịu nổi. “ Phu quân, kia không phải là Lâm Phàm sao? Hắn vậy mà lại sắp độ kiếp phi thăng rồi... không lẽ bọn họ định...” Lạc Thủy một mặt mộng bức lúc này cũng lập tức hiểu rõ ý đồ của các tỷ muội Tuyết Liên Cung. “ Khà khà, đúng, đây chính là át chủ bài mà Đãng Hồng Trần các nàng chuẩn bị sẵn để đối phó ngoại địch, lợi dụng lực lượng thiên kiếp trong lúc đột phá khiến bọn người kia phải trả giá thảm trọng nhất.” Chu Cương Liệt không giấu giếm nữa mỉm cười hài lòng đáp. “ Nhưng mà đây rõ ràng chỉ là thiên kiếp đột phá Chân Tiên sơ kì uy lực còn kém chút, liệu có thể làm gì được mấy kẻ đã ở tiên giai lâu năm kia hay không? Bọn họ chỉ cần tránh lui chờ lôi kiếp kết thúc không phải là được hay sao?” Lạc Thủy hơi nhíu mày lo lắng. “ Ừm, đúng như nàng nói, lôi kiếp chỉ là khảo nghiệm cơ bản mà Thiên Đạo tạo ra để thử thách tu sĩ mỗi khi đạt được một cấp bậc. Lực lượng đánh xuống chỉ tương ứng với tu vi hiện tại của kẻ độ kiếp, đối với người cấp bậc cao gần như không có hung hiểm gì. Nhưng thiên kiếp vẫn còn một cơ chế nữa mà nàng không biết, nếu có kẻ nào dám xông vào cản trở quá trình độ kiếp thì lập tức sẽ bị cho là xúc phạm thiên uy, Thiên Đạo nổi giận dẫn đến lôi đình mạnh gấp nhiều lần giáng xuống trừng phạt không cho kẻ quấy rối một con đường sống nào. Nương tử nàng thử nghĩ nếu Lâm Phàm liều mạng mang theo lực lượng Thiên Đạo đó truy sát địch nhân thì sẽ là tràng cảnh thế nào?” Chu Cương Liệt ôn tồn giảng giải, Lạc Thủy nghe đến đây thì cũng đã thấu đáo mỉm cười tủm tỉm. “ Kẻ nào xui xẻo bị cuốn vào thiên kiếp thì chắc chắn thập tử vô sinh không hề có con đường sống.” “ Chính xác, và còn hơn thế nữa, như các nàng biết thì nếu tu sĩ giết quá nhiều phàm nhân sẽ bị lây nhiễm nhân quả sát nghiệp quấn thân ảnh hưởng tới con đường tu hành sau này thậm chí dẫn đến Thiên Đình đưa quân truy sát. Nhưng nếu có kẻ xui rủi táng thân dưới lôi đình của thiên kiếp thì đoạn nhân quả này sẽ tiêu tán, người độ kiếp không cần phải gánh chịu bất cứ hậu hoạ nào.” Nhìn vào nụ cười tàn nhẫn của Chu Cương Liệt cả Lạc Thủy lẫn mấy nữ đang ăn dưa xung quanh đều như nghĩ tới cái gì đồng loạt giật mình, nàng che miệng khó tin thấp giọng hỏi. “ Đãng tỷ tỷ... bọn họ là muốn chôn vùi cả mấy mươi vạn quân Sở dưới thiên kiếp?” “ Đúng, một trận này Đãng Hồng Trần và Lâm Phàm là muốn tàn sát, khiến cả Vô Lượng Kiếm Các lẫn Khương thị Sở quốc thương gân động cốt bị hủy hoại tới căn cơ. Haha, các nàng ấy làm rất đúng ý ta, Lạc Thủy, lát nữa nàng ra tay cũng nhất định không được nhân từ, bất kể kẻ địch là phàm nhân hay tu sĩ, toàn bộ đều chôn vùi sạch sẽ cho ta. Một trận này ta phải giết đến thiên hôn địa ám, để ngàn năm vạn năm sau những kẻ đuôi mù ngu dốt đó hiểu, một lần ngã đau nhớ mãi đến già, Tuyết Liên Cung cùng với nữ nhân của ta là vùng cấm mà bất luận là ai cũng không thể động đến. Giết càng nhiều bài học sẽ càng thấm, thế gian này đã bước vào thời đại vô tiên, không có chỗ dung túng cho những con chuột hèn nhát trốn chui trốn nhủi ra làm bá chủ. Thiên Đình không có cớ diệt ẩn thế gia tộc, vậy để ta giúp họ nhổ bỏ bớt những cái gai này.” Lạc Thủy nghiêm túc nhìn biểu hiện độc đoán bá khí của Chu Cương Liệt, nếu là nàng của trước kia dịu dàng nhút nhát e là sẽ không dám làm ra hành vi đồ sát vạn người như vậy. Nhưng hiện tại tính cách của nàng đã thuế biến, Lạc Thủy si mê phu quân, xem mệnh lệnh của hắn như trời, sẽ vì hắn làm tất cả mọi chuyện kể cả dấn thân vào sát nghiệp. “ Vâng, em hiểu rồi, theo ý phu quân.” “ Chủ nhân, không phải lúc nãy ngài nói phe địch có năm Chân Tiên hay sao? Một trận lôi kiếp này liệu có đủ diệt hết bọn họ hay không?” Băng Tâm đang ở bên cạnh bóp chân cho Chu Cương Liệt nói ra thắc mắc. “ Tất nhiên không thể rồi, đây chính là sai sót chí mạng nhất trong kế hoạch, nước cờ này của Hồng Trần sẽ đi đúng hướng nếu phe địch chỉ có một hoặc hai Chân Tiên, nhưng hôm nay ở đây lại tới năm người, có lẽ mấy nàng ấy cũng không ngờ được một Tuyết Liên Cung nho nhỏ lại dẫn tới nhiều cường địch như vậy. Lôi kiếp tuy bá đạo đủ để trấn sát tiên nhân nhưng Lâm Phàm dù sao cũng chỉ có một người, nếu cộng thêm Liễu Như Yên thì cùng lắm dây dưa được hai tên bên địch. Nếu bị năm kẻ vây công thì bọn họ chắc chắn thua thảm.” “ Ôi trời, nếu hôm nay chủ nhân không tới trấn tràng thì chắc Tuyết Liên Cung đã khó bảo toàn rồi.” Thanh Tâm cắn môi ái ngại. “ Đúng, có ta ở đây vừa kịp bổ khuyết cho kế hoạch của các nàng trở nên hoàn hảo, bởi vậy ta mới nói Lạc Thủy mới là diễn viên chính của màn kịch này, nàng có tự tin đánh được hết bọn chúng chứ?” Chu Cương Liệt quay sang vịn eo cô vợ nhỏ hỏi. “ Nếu không thắng được chẳng phải phụ hết tâm sức theo sư phụ học đạo trăm năm hay sao, phu quân yên tâm, tuy cảnh giới của em hiện tại chỉ ngang ngửa mấy kẻ đó nhưng chiến lực thì bọn chúng không đáng một xu. Chàng cứ chờ đi, em sẽ bắt hết mấy nữ nhân đó về cho phu quân hưởng dụng.” Lạc Thủy liếm môi chớp đôi mắt tràn đầy dâm ý trả lời, tay bên dưới lại bắt đầu mò mẫm tìm lấy dương vật của hắn mà vuốt ve. “ Được, haha, để phu quân tặng cho nàng thêm một món quà, bảo đảm cho nương tử một chiến thắng thật ngoạn mục.” “ Hì hì, em cũng muốn chuẩn bị một số thứ để lát nữa dùng để thi triển pháp thuật, phu quân giúp em nhé.”