Chương 692: Ra mặt

Chương 692: Ra mặt Cả Thiết Mộc Tử La lẫn Lệ Nhiễm Sương tuy đã kinh lịch trên con đường tu tiên mấy trăm năm chứng kiến rất nhiều môn đạo kì dị cũng phải bất ngờ đến hoang mang trước đấu pháp độc lạ của con ả dâm nữ trước mặt. Lấy thân mình làm nỏ, dùng âm vật làm lẫy nỏ, tiểu huyệt là rãnh phóng, dâm thủy tạo thành tên. Mỗi lần Lạc Thủy gãy nhẹ lên hột le, mu lồn giật mạnh thì lập tức sẽ có một thanh trường thương ngưng tụ từ âm tinh phi ra như sao xẹt nhắm về phía hai nữ mà công kích. Đây là môn tà công quái gở gì? Dùng bản thân như một món vũ khí sống để tấn công, tuy nhìn bề ngoài có vẻ giống như Lạc Thủy đang bày trò tình thú dâm dật nhưng rõ ràng phong cách chiến đấu này rất có hiệu quả. Từng mũi thương phóng ra đều mang uy lực đủ để xuyên thủng bất cứ hộ thân cương khí đồng cấp nào. Ngay cả Thiết Mộc Tử La trong trạng thái kích hoạt Tổ Vu huyết mạch cũng không dám tùy tiện đón đỡ chỉ có thể dùng chiến phủ vừa gạt đòn vừa thối lui, còn Lệ Nhiễm Sương càng là chật vật tránh né mũi nhọn. “ Chết tiệt, đã hạ thấp một tiểu cảnh giới sao ả ti tiện đó vẫn còn mạnh như thế chứ? Lệ phu nhân, mau nghĩ cách khiến tu vi của cô ta sụt giảm thêm đi.” Thiết Mộc Tử La bực bội vừa nghiêng người né thương vừa gấp gáp hướng mĩ phụ nhân truyền âm yêu cầu. “ Không thể, nếu lần nữa thúc giục pháp thuật của Tù Không Bát thì ta sẽ không còn chân khí để duy trì nữa. Vả lại chiêu thức đó gọi là Vạn Linh Bình Đẳng, nếu ả ta bị áp chế tu vi thì chúng ta cũng sẽ chịu giảm cảnh giới tương tự, không thể xuất hiện chênh lệch.” Lệ Nhiễm Sương sắc mặt khó coi trả lời, vốn hai người tưởng Lạc Thủy kia là ỷ lại vào tu vi hơn người để đánh thắng họ, chỉ cần giam vào trong không gian pháp bảo rồi khiến cô ta sụt giảm cảnh giới thì hai người có thể vây công đánh bại. Không ngờ chiến lực đồng cấp của tiện nhân này lại kinh khủng như vậy, bị hợp kích vẫn đứng ở thế thượng phong. Lạc Thủy ở bên kia vẫn không ngừng nhu chà hạt đậu thịt đã sớm săn cứng của mình, từ âm hộ liên tiếp phun ra từng dòng dâm thủy giống như giếng thần không bao giờ cạn. Niệu đạo cũng được mở rộng, bàng quang hoạt động hết công suất chảy ra thêm dòng nước đái vàng nhạt. Dâm thủy ngưng tụ thành trường thương, nước tiểu hiển hoá phi kiếm, binh khí như được tạo ra vô hạn bay lơ lửng xoay xung quanh tùy thời để nàng điều động tập kích địch nhân. “ Chậc, hiện tại chỉ có thể tận lực kéo dài thời gian đợi các lão tổ tới cứu viện thôi. Lệ phu nhân ngươi cố thủ vững đừng để cô ta thoát ra khỏi đây.” Thiết Mộc Tử La cắn răng ném cho đồng bọn thêm một lọ đan dược phục hồi chân khí, Lệ Nhiễm Sương cũng gật đầu tiếp nhận. Lạc Thủy thấy đối phương không có ý công kích mình nữa thì cũng dừng tay nheo mắt khinh khỉnh chế nhạo. “ Sao hả? Hết bài rồi à? Ôi, tưởng các ngươi còn có thể làm ta vui vẻ lâu hơn một chút, hoá ra cũng chỉ có nhiêu đó bổn sự. Thôi thì nhanh chóng quỳ xuống quy phục đi, trở thành tình nô chó mẹ dưới chân ta.” “ Hừ, tiện nhân đừng có vui mừng quá sớm. Chúng ta đánh không thắng nhưng cầm chân ngươi tại đây là chuyện trong tầm tay. Chỉ cần đợi khi chư vị lão tổ đuổi tới thì chính là ngày tàn của ngươi cùng Tuyết Liên Cung kia.” Lệ Nhiễm Sương nói xong liền lần nữa câu thông với Tù Không Bát, không gian bên trong hô ứng xuất hiện dị động, chẳng mấy chốc một bức tường vô hình đã dựng lên ngăn cách giữa hai bên. Lạc Thủy nheo mắt thử vung chưởng đánh tới nhưng cũng giống như trước hoàn toàn không làm suy suyển được phòng thủ của pháp bảo này. “ Hô hô, ngươi cố công cũng vô ích, đây là bảo vật cấp Kim Tiên đấy, với tu vi Chân Tiên trung kì hiện tại của tiện nhân ngươi đừng mơ dùng vũ lực phá hủy được. Ngoan ngoãn ở yên đó chờ tiếp viện của chúng ta tới đi thôi.” Mĩ phụ nhân cất giọng cười vang, vì để tránh Lạc Thủy tấn công mình nên nàng ta đã ngăn cách không gian bên trong Tù Không Bát thành hai nửa, đôi bên đều không thể tiếp cận được nhau, như vậy thì hai nàng liền có thể yên tâm kéo dài thời gian chờ đợi chư vị lão tổ đuổi tới. “ Chà, đầu óc rất thông minh không hổ là người có thể lấy thân phận con dâu chưởng quản tất cả công việc của nhà chồng, tính toán cũng thực tốt a. Tiếc là để hai ngươi thất vọng rồi, sẽ không có ai đến tương cứu đâu.” Đang lúc Lệ Nhiễm Sương cùng Thiết Mộc Tử La đang thoáng đắc ý thì bỗng một thanh âm nam tử trầm ổn đầy uy nghiêm vang lên ở bên tai từng người, nhị nữ giật mình, đồng tử co rụt lại nhìn quanh quất đầy cảnh giác còn Lạc Thủy thì môi nở nụ cười hạnh phúc, nàng tất nhiên biết người đến là ai. Trước ánh mắt ngỡ ngàng đến không thể tin được của hai vị mĩ nữ, không biết từ khi nào bên cạnh Lạc Thủy đã có thêm một bóng người. Thân ảnh vĩ ngạn cường trán lưng eo thẳng tắp, thân khoác hắc long bào, đầu tóc đen xoã tung phía sau, nét mặt góc cạnh cùng hàm râu quai nón dài ngang cổ, môi treo một nụ cười nhạt. Từ người nam nhân này toát ra một cỗ áp bách vô hình không giận tự uy khiến người đối diện cảm giác được sự kính sợ tận chân tâm giống như đứng trước một toà Thái Sơn vững chãi không thể vượt qua. Đôi mắt Lạc Thủy cười vui vẻ đến nổi cong lên như trăng khuyết, nàng giống như biến thành một con người khác không còn chút bá đạo sắc bén như lúc nãy nữa, nhu thuận như một con mèo nhỏ rúc vào ôm chặt lấy nam tử. “ Phu quân, chàng đến rồi.” “ Ừm, khà khà, thấy nàng chơi vui vẻ như vậy ta tất nhiên cũng phải tới góp mặt chứ. Không tệ, nương tử của ta quả nhiên mạnh mẽ tuyệt luân lại dâm tao không ai sánh bằng, chiêu thức phóng âm tinh lúc nãy thực độc đáo a.” Người duy nhất được Lạc Thủy gọi phu quân tất nhiên chính là Chu Cương Liệt, hắn đã sớm tiến vào trong Tù Không Bát tuy nhiên nãy giờ vẫn ẩn thân quan sát tình huống tới hiện tại mới ra mặt. Hắn đưa bàn tay cưng chiều se lấy núm vú của nàng, tay kia lòn xuống không chút câu nệ móc vào khe háng chà miết hột le làm Lạc Thủy nhắm mắt khẽ rên lên vài tiếng vì kích thích. “ Hư... ưm ... tất cả đều là nhờ phu quân dạy dỗ tốt... ân, người ta dâm như vậy không phải đúng ý chàng rồi sao?” “ Haha, hảo kĩ nữ, ừm... nếu nàng có thể làm nhiều việc kích thích hơn thì ta cũng sẽ không ghen đâu. Ví dụ như ban chút phúc lợi cho khán giả chẳng hạn.” Chu Cương Liệt cười sảng khoái giọng điệu mang theo ẩn ý ám chỉ rõ rệt, Lạc Thủy nghe qua liền hiểu hắn muốn gì, gò má nàng hơi ửng hồng nở nụ cười dâm mị nháy mắt một cái. “ Ân, chàng đã muốn vậy thì em nhất định phải tuân theo rồi.” Hai người cứ vậy tình chàng ý thiếp ở tại chỗ mò mẫm mặn nồng trò chuyện với nhau nhất thời quên luôn ở đối diện có hai cái mĩ nhân đang trố mắt ra ngơ ngác đến chấn động. Đại não của Lệ Nhiễm Sương cùng Thiết Mộc Tử La thời khắc này như có một đàn quạ đen bay qua, hai người trước thì bất ngờ đến kinh ngạc sau đó là cảm giác lạnh sống lưng tê dại cả da đầu. Nam nhân kia là ai? Hắn vào đây bằng cách nào? Vì sao cả hai nàng đều không thể phát giác ra hành tung của hắn? Mục đích hắn ở đây là gì? Tu vi cao bao nhiêu? Một loạt các câu hỏi luẩn quẩn khiến hai vị nữ cường nhân nhất thời luống cuống chỉ có thể đứng trơ như tượng gỗ không thể làm ra bất kì phản ứng nào khác. Chu Cương Liệt lúc này mới hướng sự chú ý sang phía nhị nữ. Khoảnh khắc ánh mắt ba người chạm nhau, cả Lệ Nhiễm Sương cùng Thiết Mộc Tử La bất chợt tâm thần khẽ động, cơ thể cũng theo bản năng giật thót một cái. Thời khắc ấy đối với hai người thời gian như ngưng đọng lại. Cả hai đều cảm nhận được một luồng cảm xúc lạ lẫm giống như có cơn gió mát thoảng qua tâm hồn, vừa dịu dàng vừa cuốn hút. Trái tim họ khẽ rung lên, ánh mắt dường như không thể rời đi. Lệ Nhiễm Sương dung nhan mĩ phụ thoáng đỏ mặt, đôi tay vô thức vuốt lại tóc trong khi Thiết Mộc Tử La bất giác mím môi, nàng lần đầu tiên xuất hiện cảm xúc mãnh liệt với một người khác giới, ánh mắt nàng pha chút ngượng ngùng xen lẫn tò mò nhìn chằm chằm đối phương. Chu Cương Liệt tựa hồ như mang theo một loại ma lực nào đó hấp dẫn giai nhân. Không cần lời nói, không cần cử động, chỉ bằng một cái nhìn đã để lại trong lòng hai nàng một ấn tượng khó phai. “Ting ting...” Trên đầu của hai cái mĩ nữ đồng loạt xuất hiện trị số +10 minh chứng cho điểm dâm dục đối với hắn tăng thêm. Chu Cương Liệt trong lòng cảm thán sự lợi hại của Mị Lực Đan, thứ đồ kia quả thực là át chủ bài để hắn bước đầu đạt được ấn tượng đối với phái nữ lưu. Không cần làm bất cứ hành vi cầu kì nào, chỉ mới gặp mặt đã khiến hai vị mĩ nữ Chân Tiên phát sinh hảo cảm trầm mê.