Chương 631: Chính thần bị kìm hãm
Chương 631: Chính thần bị kìm hãm
Bản thân Lỗ Thiết cũng khá lo lắng vấn đề này, nhưng hắn chợt nhớ lại câu truyền âm đe doạ lúc nãy của người kia nên tâm lý hơi ổn định chút ít. “ Các ngươi yên tâm, Tham Lang Tinh Quân vẫn còn đang trong quá trình du ngoạn trần gian chưa có về Thiên Đình nhậm chức, ngài ấy đại nhân chắc sẽ không chấp nhặt mấy tiểu nhân vật như chúng ta đâu. Ban nãy trước khi đi Tham Lang Tinh Quân đã truyền âm cho ta, chỉ cần giữ mồm giữ miệng cho tốt thì sẽ không có vấn đề gì. Các ngươi nhớ cho kĩ, sự vụ hôm nay cái gì cũng chưa từng xảy ra, chúng ta chỉ là đi tuần tra như thường lệ, hủy hết những ghi chép đó đi. Nếu tên nào để lộ chút phong phanh thì chúng ta đều tiêu đời đó có biết chưa?”
Đám thiên binh như bắt được một đường sinh cơ vội vã dạ vâng tuân lệnh, cả đám chỉnh đốn tác phong xong liền theo Lỗ binh trưởng lục tục quay về. Tên kia thoáng nhìn về phương hướng của Phiêu Tuyết Lĩnh rồi thở dài lắc đầu trong lòng tự nhủ. “ Ài, Tả lão gia tử, lần này các ngươi đá phải tấm sắt cứng rồi a. Thứ lỗi ta cũng không thể nào cứu được, thôi thì cứ thuận theo định số đi thôi.”
Năm đó Lỗ Thiết cùng lão tổ Tả gia vốn là hảo hữu chí cốt cùng nhau một đường kết bạn tu hành. Thời đại biến thiên, Phong Thần Chiến nổ ra, Tả gia chọn ở ẩn lẩn tránh thế sự tự cầu bình an cho mình trong khi Lỗ gia lại đầu nhập dưới trướng của Ma Gia Tứ Tướng cùng họ trấn thủ ải Giai Mộng chống quân Tây Kỳ. Ma Gia Tứ Tướng sau đó bị tướng bên phe Chu là Hoàng Thiên Hoá dùng Đinh Đầu Thất Tiễn Thư đâm xuyên tim mà chết, quân sĩ thân tín đều bị diệt sạch, cả họ Lỗ cũng không thoát nạn. Tại đài Phong Thần, Khương Tử Nha đã sắc phong cho bốn huynh đệ họ Ma trở thành Tứ Đại Thiên Vương trấn giữ Nam Thiên Môn. Bởi vì nhân lực quản lý tam giới thiếu sót quá lớn nên ngoại trừ ba trăm sáu mươi lăm tiên ban chính thần có tên trên bảng Phong Thần thì Thiên Đình vẫn chiêu nạp lượng lớn các tu sĩ đã chiến tử để bổ khuyết vào các vị trí. Bởi vậy các gia tướng chết trận theo Ma Gia Tứ Tướng liền được pháp bảo Chiêu Hồn Phiên kéo về ban cho mạng sống thứ hai, Lỗ Thiết cũng nằm trong số đó cùng theo bốn vị Thiên Vương đầu nhập làm việc cho Thiên Đình. Suốt mấy trăm năm lăn lộn hắn đã từ từ thăng tiến từ một thiên binh nho nhỏ trở thành binh trưởng như ngày hôm nay. Cách đây mấy mươi năm trước trong một lần tuần tra Lỗ Thiết đã vô tình gặp lại đạo hữu chí cốt Tả lão tổ kia. Bởi vì thân phận khác biệt nên hai người không tiện hàn huyên quá nhiều, Lỗ Thiết đã đưa cho Tả lão tổ một tấm phù lục ước hẹn có thể ra tay giúp đỡ một lần trong khả năng của mình. Cách đây không lâu Tả lão tổ đã liên lạc với Lỗ Thiết cùng hợp mưu muốn hắn cùng thiên binh giúp mình thu phục một thế lực tà ma đối địch. Vì tin vào những gì hảo hữu của mình nói nên hắn đã đồng ý. Khi phù lục kia đốt lên hắn đang dẫn đội tuần tra liền kéo tới Phiêu Tuyết Lĩnh chờ sẵn, nếu tiên nhân phe Tuyết Liên Cung tham chiến liền sẽ hàng lâm ghép tội đối phương xen vào tranh đấu của phàm giai để trấn áp bắt đi xử quyết không cần bằng chứng. Nhưng xem ra lần này Tả gia cùng đồng minh thực sự đã đi một nước cờ tự hủy cực mạnh, kẻ đứng phía sau Tuyết Liên Cung lại là một vị tinh chủ, hơn nữa còn là Tham Lang Tinh Quân hung danh vang xa không ai muốn dây dưa. Chuyện này đã vượt ngoài khả năng của Lỗ Thiết, hắn không thể giúp, càng không thể báo cho hảo hữu của mình được nếu không sẽ kết thù với vị tinh chủ kia, thôi thì hồn ai nấy giữ vậy, bằng hữu tuy tốt nhưng cũng không thể quan trọng bằng tương lai bản thân. Còn về việc tại sao Tham Lang Tinh Quân lại dính líu bảo vệ cho Tuyết Liên Cung thì hắn cũng không dám thắc mắc nhiều, làm việc cho Thiên Đình mấy trăm năm Lỗ Thiết cũng thấu đáo vài nguyên tắc ngầm, đôi khi có những vấn đề bản thân ít quan tâm một chút sẽ sống dai hơn. Muốn sống một cuộc đời an nhàn yên ổn thì đừng nên dính dáng quá nhiều vào chuyện riêng của người khác. Tình huống đám thiên binh bị Chu Cương Liệt doạ chạy tất nhiên không hề bị ai phát giác, cả quá trình đều bị hắn cẩn thận che kín khí tức, đám người Tả Thương Khung trên đỉnh pháp thuyền kia vẫn khinh khỉnh tự tin cho rằng thiên binh đã đến chờ sẵn, giờ chỉ cần dụ cho tiên nhân phe đối phương ra tay là có thể hốt trọn ổ. Trước đại môn Tuyết Liên Cung lúc này tình thế đang lâm vào giằng co, mặc kệ mấy mươi vạn quân cùng đại lượng tu sĩ Vô Lượng Kiếm Các ở bên ngoài la hét khiêu khích mắng chửi dữ dội thế nào thì phía Đãng Hồng Trần lại chẳng có chút gió thổi cỏ lay nào, bầu không khí dần trở nên gượng gạo. Hộ sơn đại trận đã sớm được kích hoạt, phù văn bay lững lờ trong không khí tạo thành một màng bọc che phủ tất cả kiến trúc bên trong. Khương Việt vì để tạo lập uy phong đã cho vận khởi đại pháo của pháp thuyền bắn vào nhưng đúng như những gì đã xảy ra hơn trăm năm trước. Đạn pháo cấp Địa Tiên trung kì không chút nào hề hấn đối với đại trận lại còn phản chấn lại sát thương suýt khiến Khương Việt lẫn chục vạn binh sĩ bỏ mạng oan uổng, may có Trịnh Viễn Đông vung tay hoá giải cứu mấy tên phàm nhân đã ngu còn cố tỏ ra nguy hiểm này một mạng. “ Khương tướng quân chớ có hấp tấp thiếu kiên nhẫn nếu không ăn quả đắng chính là chúng ta đó.”
Trịnh Viễn Đông liếc mắt nhắc nhở, Khương Việt tuy không cam lòng nhưng cũng không biết làm gì hơn, quần chúng ăn dưa xung quanh lại được một phen cười nhạo cái tên Hộ Quốc Đại Tướng Quân phàm phu còn dám nhảy nhót thể hiện trước mặt người tu hành, quả nhiên Khương thị toàn là một đám hiếu chiến nhưng đầu óc không dùng được. “ Phu quân, những thiên binh đó sẽ không dẫn vị thần tiên nào khác đến đây chứ?”
Lạc Thủy tựa trong lòng Chu Cương Liệt ngước đầu lên hỏi, lúc nãy ở đây ngoài hắn thì chắc chỉ có nàng là người nhìn thấu tầng thiên thứ nhất phát giác đám Lỗ Thiết âm thầm ẩn núp. “ Yên tâm, vài tên tiểu binh tiểu tướng nhãi nhép mà thôi, bọn chúng không có gan làm trái lệnh của ta, phu quân của nàng là Tinh Quân hạ phàm đó, ngay cả Tứ Đại Thiên Vương chủ tử của bọn chúng gặp còn phải nể mặt ta mấy phần, chỉ mấy tên tép riu như vậy không nhấc lên được bọt sóng gì lớn.”
Chu Cương Liệt vỗ ngực tự tin, hắn đoán đám Lỗ Thiết chắc là có chút quan hệ với người họ Tả kia nên mới theo phù lục đốt lên chạy tới hỗ trợ, đây là tội tự ý điều quân rời khỏi chức trách để làm việc riêng, tên họ Lỗ kia nếu khôn ngoan thì sẽ không để chuyện này bại lộ cho ai biết. “ Chậc, đây hình như cũng là lần đầu ta tiếp xúc với binh lính nhà trời a, quả thực là xứng danh thế lực quản lý trật tự tam giới, nội tình thực hùng hậu, chỉ mấy thiên binh quèn nhất cũng đều toàn là Chân Tiên cảnh, tu vi Thái Ất Ngọc Tiên hiện tại của ta đặt ở Thiên Đình e là chỉ nằm ở mức trung bình mà thôi.”
Hắn ngồi vừa quan sát vừa khẽ thở ngắn than dài, Yêu Dục bùm một cái đã xuất hiện trước mặt ngồi trên trán hắn mỉm cười. “ Kí chủ đừng quá tự ti mặc cảm, kì thực tu vi Thái Ất Ngọc Tiên trên đó cũng thuộc tầng cấp khá rồi, càng lên cao càng khó đột phá, bình thường nếu muốn từ Chân Tiên tu hành đến trình độ như kí chủ hiện tại chắc phải mất đến mấy ngàn năm thời gian đấy, không phải ai cũng có hệ thống hỗ trợ tận tình như ngài đâu. Hơn nữa kí chủ có một thứ mà đa số các chính thần kia không thể nào đạt được, tương lai nhất định ngài sẽ sớm đuổi kịp thậm chí vượt qua họ.”
“ Ồ, là thứ gì?” Chu Cương Liệt hứng thú hỏi dồn. “ Có thể kí chủ không biết, năm đó Khương Tử Nha ở Phong Thần Đài đã tấn phong tổng cộng ba trăm sáu mươi lăm vị trí chính thần, đây là lực lượng nòng cốt để Thiên Đế Trương Bách Nhẫn gầy dựng nên Thiên Đình hiện tại. Ngoài ra còn có hàng vạn tu sĩ tiên giai đã ứng kiếp bỏ mình trong đại chiến tất cả đều được thần khí Chiêu Hồn Phiên thu nạp phân phó vào các chức vụ khác nhau tùy vào năng lực cá nhân. Những vị thần này có một điểm chung cơ bản là đều đã từng chết một lần, thân xác hoá thành tro tàn chỉ có phần hồn phách bay đến Phong Thần Đài. Sau khi được thụ phong ghi tên lên Phong Thần Bảng tiếp nhận quản lý của Thiên Đình thì bọn họ mới được tái tạo lại nhục thân khởi tử hoàn sinh. Nhưng việc này lại có một hạn chế cực lớn, Phong Thần Bảng là một kiện thần khí cực phẩm tiệm cận Thánh cấp, chỉ cần niệm lực công đức của chúng sinh rót vào không ngưng thì nó có thể ban cho chư thần sự trường sinh vĩnh viễn, dù có bị diệt sát bao nhiêu lần cũng sẽ được nó hồi sinh trở lại. Cơ mà các thần đã đưa linh hồn mình vào trong đó thì coi như vĩnh viễn mất đi khả năng thăng tiến tu vi. Điều này đồng nghĩa với việc họ không thể tu hành, trước khi chết ở cảnh giới nào thì sẽ mãi mãi nằm ở cảnh giới đó không đổi. Kí chủ thì khác, ngài là tinh nguyên thiên địa dưỡng dục mà tạo thành linh tính hạ phàm, dù cũng là chính thần có mặt trong tiên ban nhưng lại nằm ngoài sự quản lý của Phong Thần Bảng. Kí chủ có huyết mạch Tiên Thiên Thần Tộc cao quý hơn hẳn các vị thần tu luyện từ phàm giai kia, tuy không thể hồi sinh nhưng tiềm lực tu hành thăng cấp là vô hạn không bị kìm hãm. Một ngày nào đó, kí chủ có thể vượt mặt họ, đạt tới tầng cấp của Thiên Đế thậm chí đăng đỉnh Thánh cảnh cực hạn. Bởi vậy ngài đừng tự ti, tuy bây giờ không bằng họ nhưng tương lai ngài nhất định sẽ để chúng thần đều phải quỳ phục cam bái hạ phong.”