Chương 625: Ẩn thế gia tộc

Chương 625: Ẩn thế gia tộc Tại một đỉnh núi cách đại môn Tuyết Liên Cung vài dặm, nơi này được dựng một căn lều trại trông khá ấm cúng, bên trên có mái che tránh tuyết, ở dưới còn lót thảm lông dày, một cái bàn dài bày đủ loại sơn hào hải vị cùng rượu ngon thơm lừng. Đây là nơi có tầm nhìn lý tưởng do Chu Cương Liệt chọn để quan khán trận chiến, nói về việc hưởng lạc thì đố ai qua được hắn, không chỉ là xem kịch hay mà còn phải đầy đủ rượu ngon, thức ăn hảo hạng cùng mĩ nữ mềm mại vờn quanh nữa. Trong lều trại Chu Cương Liệt đang lười biếng nằm trên đùi Lạc Thủy chợt từ từ mở mắt thu hồi thần thức, nét mặt hắn hơi có chút suy tư âm trầm cùng nguy hiểm. Trong đầu từng cái thắc mắc luẩn quẩn càng làm hắn khó chịu thêm. “ Hừ, còn chưa chiến đấu đã ở trước đó bàn luận phân chia tài sản rồi, ai cho mấy kẻ đó tự tin như vậy? Hịch văn thảo phạt đó có thể khiến tiên nhân bên phía Tuyết Liên Cung gặp hoạ không cần đánh cũng thắng, đây lại là chuyện gì? Tiên thụ bọn chúng nói không lẽ là Dương Căn Thụ? Tin tức trọng yếu tuyệt mật như thế tại sao bọn chúng lại biết được? Bọn tiên nhân lạ mặt này là ai? Tại sao cùng lúc xuất hiện ở nước Sở? Rốt cuộc liên minh của chúng là có mục đích gì?” “ Phu quân có chuyện gì sao?” Lạc Thủy cúi xuống sờ lên khuôn mặt của hắn âu yếm hỏi. “ Không sao, chỉ là phát hiện vài chuyện khó hiểu mà thôi, đợi xử lý xong mấy kẻ kia liền sẽ sáng tỏ.” Hắn kéo mảnh áo lót tam giác bé xíu của nàng qua một bên rồi ngậm chặt núm vú quen thuộc nút lấy sữa tươi, trong đầu lại câu thông hệ thống muốn hỏi cho rõ. “ Yêu Dục, chuyện lần này e là phức tạp hơn ta nghĩ, ngươi có thể giải thích không?” Tiểu tinh linh bùm một phát xuất hiện ngồi ngay trên bầu vú trắng tươi của Lạc Thủy đung đưa hai chân cúi xuống nhìn hắn cười nói. “ Bổn hệ thống chỉ có thể tiết lộ một chút về lai lịch của mấy kẻ kia, còn những vấn đề khác vẫn phải là kí chủ tự mình điều tra đi nhé.” “ Tốt, nói cho ta biết bọn kia là từ đâu xuất hiện, sao chỉ có một Tuyết Liên Cung nho nhỏ lại kinh động nhiều kẻ cấp bậc Chân Tiên như thế?” Hắn vừa hỏi vừa cắn núm vú Lạc Thủy một cái như trút giận khiến nàng khẽ rên. “ Cũng tương tự như Vô Lượng Kiếm Các là một ẩn thế môn phái, bốn kẻ kia chính là đến từ ẩn thế gia tộc.” Yêu Dục từ từ giải đáp. “ Cái gì gọi là ẩn thế gia tộc?” “ Vấn đề này cần phải nói về chuyện quá khứ cách đây hơn năm trăm năm. Lúc Hồng Quân Lão Tổ vừa ban bố lời sấm truyền về kiếp nạn Phong Thần Chiến, khi đó thế gian dù có hoàng triều Đại Thương nắm giữ nhưng vẫn còn rất loạn lạc, các thế lực tông tộc xưng hùng xưng bá tự lập ở khắp nơi. Thời kì đó tiên nhân vẫn còn tại nhân gian, không phân biệt phàm giai hay tiên giai như hiện tại. Đại kiếp thay đổi thiên hạ đại thế thình lình ập xuống, hầu hết những kẻ cấp độ Chân Tiên trở lên cùng thế lực sau lưng đều không thể thoát lần lượt rơi vào xòng xoáy chiến loạn mà ứng kiếp. Các tông phái gia tộc dần dần lựa chọn trận doanh, hoặc ủng hộ Tây Kỳ phạt Trụ hoặc trung thành với nhà Thương tiêu diệt phản loạn, cũng có kẻ dựa vào các chư hầu khác hoặc tự mình xưng bá. Nhưng cuối cùng tất cả những kẻ ứng kiếp đều chỉ có hai loại kết cục cơ bản, một là thành công vượt qua, chọn đúng phe phái phò trợ tân đế lên ngôi sau đó được phân phong rời khỏi phàm gian trở thành thần tiên trên Thiên Đình. Kết cục thứ hai dành cho những kẻ không nghe theo định số muốn nghịch thiên tất nhiên là hủy diệt theo Trụ Vương vạn kiếp bất phục. Nhưng dù là chọn cách nào để ứng kiếp thì tổng quan lại thế gian cũng vì một trận cuồng phong này thổi quét qua mà tiến vào thời đại vô tiên. Thế gian vắng bóng tiên nhân hoàn toàn, các tông tộc thế lực lớn nhỏ đều bị càn quét. Tuy nhiên lại có một bộ phận tiên nhân thoát được kiếp nạn. Khi đại chiến Phong Thần diễn ra bọn họ dẫn theo đệ tử tộc nhân tất cả rút về nơi hẻo lánh hoang dã chọn cách ẩn mình phong bế sơn môn không ra ngoài, nhưng cũng nhờ thế mà những kẻ này đã thoát khỏi kiếp nạn. Kế tiếp sau đó mấy trăm năm bọn họ vẫn sợ Thiên Đình sẽ tìm và truy quét mình nên chọn cách sống điệu thấp thầm lặng không giao thiệp với bên ngoài. Phải đến cách đây năm năm trước khi Vô Lượng Kiếm Các tiên phong dẫn đầu lộ diện trước thế nhân thì mấy gia tộc khác mới rục rịch xuất quan.” “ Ồ, thì ra là một đám chuột lọt lưới chọn cách sống hèn để không bị ép lên Thiên Đình làm thần, haha, bọn chúng chắc có lẽ thấy Vô Lượng Kiếm Các trong năm năm này xuất thế đã ở một vùng Sở quốc rộng lớn phát dương quang đại mà không hề bị Thiên Đình dòm ngó nên mới yên tâm đồng loạt rời khỏi chỗ núp ra ngoài ánh sáng.” Chu Cương Liệt nghe Yêu Dục kể xong liền khẽ cười khinh bỉ đánh giá. “ Đúng vậy, đã qua hơn năm trăm năm, thời đại này thần tiên đã rời xa phàm thế, luật lệ Thiên Đình đã thiết lập đầy đủ, chỉ cần những kẻ siêu việt Địa Tiên kia không nhúng tay vào chuyện thế tục thì bên trên cũng không có lý do gì xử lý họ cả. Số gia tộc tông phái lẩn tránh thành công thoát kiếp cũng chỉ khoảng gần hai mươi, bên trong thế lực đều có cường giả cấp độ từ Chân Tiên tới Kim Tiên toạ trấn.” “ Cho ta biết thông tin của mấy kẻ trên pháp thuyền đó đi.” Hắn tràn đầy hứng thú hỏi tiếp, lần này khui ra một đám tiên nhân đối địch, nếu tận dụng tốt thì chính là tài nguyên cực phẩm để luyện ra thực nhiều Thăng Phú Đan giúp đám tình nô của hắn tăng cao tư chất, rồi đây ai cũng sẽ có ngộ tính cực phẩm dễ dàng đăng đỉnh thành tiên. “ Ngoài Nhan Như Ngọc của Vô Lượng Kiếm Các thì những kẻ còn lại lần lượt là Lệ Nhiễm Sương, Tả Thương Khung, Thiết Mộc Tử La và Độc Mục Hiệu Uý. Mĩ phụ Lệ Nhiễm Sương đó là phu nhân của Vu Quang Vinh gia chủ Vu gia, tu vi Chân Tiên trung kì. Tả Thương Khung gia chủ Tả gia tu vi Chân Tiên hậu kỳ. Thiết Mộc Tử La tộc trưởng bộ tộc Khuyển Nhung tu vi Chân Tiên trung kì. Độc Mục Hiệu Uý tên thật là Hạ Hầu Thành phó gia chủ Hạ Hầu gia tu vi Chân Tiên trung kì.” Nghe Yêu Dục liệt kê xong Chu Cương Liệt lại tiếp tục trầm ngâm phân tích. “ Nghe qua cuộc trò chuyện thì mấy kẻ này cũng không phải người mạnh nhất của từng thế lực, đằng sau bọn chúng ắt hẳn vẫn còn có cường giả cấp bậc lão tổ, ta ước chừng chúng đều chỉ ở Kim Tiên cảnh là cao nhất, hừm, cũng không có gì đáng ngại.” Thần thức của Chu Cương Liệt lần nữa mở rộng nhưng lần này mục tiêu tập trung lại là phía Tuyết Liên Cung, nhìn quét qua một lượt hắn lại thu trở về, khoé miệng nở nụ cười nhạt. “ Có chút ý tứ nha.” Hắn ngồi dậy ôm lấy Lạc Thủy vào lòng cưng chiều hôm hít mò mẫm một trận sau đó nghiêm túc dặn dò. “ Lát nữa nàng đừng vội ra mặt, trước tiên ở yên quan sát kịch hay đã, tất cả chờ hiệu lệnh của ta rồi mới hành động.” “ Vâng, phu quân.” “ Cả các nàng nữa.” Hắn vươn người vỗ vào mông trần trắng nõn của Tần Mộ Uyển và Vương Nhã Khuê đang cặm cụi bú liếm dưới hạ thân mình, hai nàng nhả cặc ra ngước lên gật đầu răm rắp. “ Ân... vâng, em nhớ rồi...” “ Tuân lệnh chủ nhân...” Lúc này sáu toà pháp thuyền cũng đã xuất hiện ở phía chân trời lững thững bay tới càng lúc càng gần, nhìn xa xa như những đầu cự xà khổng lồ che phủ cả thiên không in bóng dài dưới mặt đất. Hàng vạn tu sĩ hiếu kì đã sớm tập trung ở đây đều hướng ánh mắt trầm trồ chỉ trỏ bàn luận sôi nổi, trận thế này còn vượt xa mấy cái thế lực Đông Hải tấn công Tuyết Liên Cung hơn trăm năm trước. Ai cũng ngóng chờ xem liệu quá khứ có lặp lại hay là các nàng sẽ chiến bại trở thành bụi mờ trong dòng sông lịch sử.