Chương 572: Khuất nhục
Chương 572: Khuất nhục
Lão bản mập cười gằn cẩn trọng ngó kĩ biểu hiện trên khuôn mặt của Chung Ly Lạp Chân, ngoài trừ đau đớn cùng đê mê sướng khoái đan xen thì dường như không có dị biến gì khác lạ. Lúc này hắn mới hoàn toàn yên tâm, đã thô bạo hành hạ nàng như thế mà vẫn không có chút thanh tỉnh nào, xem ra nữ nhân này dính phải thôi miên quá nặng, tạm thời không có gì đáng lo ngại nữa, tiếp theo tập trung hưởng thụ thân thể ngon lành này thôi. Nhìn vũng nước tiểu óng ánh trên sàn, khuôn mặt nọng của tên này nhíu lại không vui, tay cầm lấy cái dương vật to bự tuốt nhẹ bao quy đầu xuống rồi tiến tới gần nữ tử đang trong tư thế nửa nằm nửa ngồi vô cùng chật vật. “ Tiện nô, hôm nay phải cho ngươi thấy sự lợi hại của lão tử, ta sẽ khiến ngươi ngoan ngoãn phục tùng mệnh lệnh như một đầu chó cái trung thành. Mau ngồi lên cấp lão tử làm sạch dương vật.”
Chung Ly Lạp Chân trí óc mơ hồ như có ai thúc giục mình, bản năng thân thể tự mách bảo phải nghe theo lời đối phương nói không được phản kháng. Phiêu Hồn Châm cộng với ma pháp thôi miên của viên đá chồng chất lên đã đánh sập toàn bộ kháng cự giãy giụa cuối cùng của nàng. Theo những gì gã béo kia sai sử, nàng lồm cồm bò dậy ngồi dạng háng trên ghế, khuôn mặt mang biểu cảm vô lực ngước lên, hai mắt chớp nhẹ ngó lấy gã đàn ông mập mạp với con cặc hàng khủng. “ Không nghe rõ lời lão tử nói sao? Há miệng ra cấp lão tử bú liếm sạch sẽ, bằng không ta nhất định sẽ trừng trị ngươi, thao nát huyệt dâm của ngươi, biến ngươi thành thứ kĩ nữ đĩ điếm rồi cho bọn đàn ông ti tiện khác chơi miễn phí.”
Hắn vừa nói vừa nắm tóc nàng kéo ngửa mặt ra sau, tay còn lại cầm lấy con cặc mập ú vỗ vỗ lên gò má sau đó lại chà xát khắp trên dung mạo của nàng. Một mùi tởm lợm tràn vào mũi làm Chung Ly Lạp Chân đầu óc ong ong cả lên. Tên chủ tiệm này bề ngoài bệ vệ ăn bận phú quý đường hoàng nhưng con cặc lại vô cùng bẩn thỉu hôi hám khiến ai ngửi phải cũng lập tức muốn tránh xa. Đã vậy hắn còn không thường xuyên vệ sinh kì cọ dẫn tới quanh đầu khấc bám đầy bợn trắng gớm ghiếc. Chỉ mới hít một hơi đã làm Chung Ly Lạp Chân dù thần trí đang hỗn loạn vẫn nhịn không được mà muốn tránh xa, cổ họng nàng cảm giác nhợn như muốn ói. Cặc tên này không chỉ có bợn còn dính đầy nước đái khai ngấy để lại sau khi đi tiểu tiện không rửa sạch. Cũng phải thôi, bình thường nếu cần thiết sạch sẽ hắn chỉ cần tìm một vị khách nữ nào đó trong tiệm thôi miên sau đó bắt họ dùng miệng giúp mình bú liếm là được, bởi vậy hắn cũng lười để ý bẩn thỉu hay không. “ Sao hả? Còn dám chống cự? Biểu cảm đó là sao? Chê ta ở dơ? Con mẹ nó hôm nay tiện nô ngươi nhất định phải bú cặc, giúp ta làm sạch, nuốt bằng hết mấy thứ tạp vật ô uế này, mau há miệng ra.”
Âm thanh của hắn vang dội trong đầu nàng như một mệnh lệnh bắt buộc không thể chối từ, hai hàng nước mắt tuông rơi, đôi môi anh đào vốn chỉ để thốt ra lời vàng ý ngọc lúc này lại run run từ từ mở lớn. Lão bản béo chớp lấy thời cơ liền mạnh bạo ấn quy đầu vào, kế tiếp lại thúc mạnh như muốn đâm hết con cặc thô to xuống tận yết hầu làm Chung Ly Lạp Chân nhăn mày suýt ho sặc sụa. “ Mau dùng lưỡi liếm nó, phải ăn hết tất cả xú uế cho ta.” Hắn thò tay xuống bóp mạnh vào ngực trái sau đó véo đầu ti vặn xoắn lại làm nàng đau đến ứa nước mắt, khuôn mặt biểu cảm cực độ bất lực cùng khuất nhục nghe theo dùng đầu lưỡi rà lên. “ Ọc... a... ục... ực... ưm...”
“ Đúng thế, tiếp tục nuốt hết cho ta, thứ tiện nô lẳng lơ như ngươi chỉ xứng ăn những thứ bẩn thỉu này thôi.” Hắn không chút thương xót lại tát nàng thêm một cái, miệng buông ra những câu sỉ vả lăng nhục khiến khuôn mặt Chung Ly Lạp Chân đỏ đến sung huyết. Nàng nước mắt lưng tròng nhưng trí não hoàn toàn không thể nghĩ đến kháng cự, cơ thể cũng hành động theo bản năng, đầu lưỡi với ra liếm láp hút mút cái dương vật tởm lợm kia, nuốt xuống hết số tạp vật cùng xú uế. Dạ dày nàng cuồn cuộn như sóng trào rất muốn nôn ra nhưng con cặc bự đang chen chật kín thực quản ép cho phải nhịn trở lại. “ Chà, cái miệng lồn này đúng là tuyệt thật a, còn sướng hơn đút vào lồn mấy cái tiện nô khác nữa, hê hê, nhận lấy này, để lão tử địt cho thoả thích sau đó sẽ cho ngươi ăn no.”
Dương vật vừa to vừa dài bây giờ đã bị đút tới tận gốc, hắn nắm lấy tóc nàng vừa sỉ vả vừa ra sức nắc hông, âm thanh òm ọp cùng tiếng rên rỉ trong cổ họng phát ra nhịp nhàng. Ít phút sau, khi thấy Chung Ly Lạp Chân có dấu hiệu ngạt thở, đôi mắt đã mất đi tinh anh lật ngược, nước dãi chảy ròng ròng theo mũi và miệng, hai tay buông thõng, bên dưới niệu đạo lại vô thức phun nước đái lênh láng thì lão béo mới chịu rút cặc ra để nàng lấy hơi thở. “ Hộc... hộc... a... hức...a... hộc....”
Chung Ly Lạp Chân như người chết đuối vớ được phao cứu sinh ra sức đớp không khí, nàng bây giờ tu vi đã bị phong ấn, mọi hoạt động thân thể đều giống như người phàm, nếu không hô hấp vài phút cũng sẽ thăng thiên như thường. “ Tiện nô lấy hơi tốt rồi nhỉ, vậy thì tiếp tục nào, há miệng ra ngậm cặc đi, ta còn chưa chơi chán đâu.” Lão bản lại dí cặc tới ép vào, cô nàng thục nữ dù không muốn vẫn phải nghe theo, môi lưỡi lần nữa đưa ra nuốt lấy đầu khấc. Hắn cứ thế địt miệng nàng suốt nửa khắc thời gian, dương vật bóng loáng dính đầy nước dãi, số bợn trắng ô uế kia đã hoàn toàn bị nàng ăn hết. “ Hừ, chết tiệt, con đĩ này tuyệt thật đó, ta ra đây, nhận lấy hết này, uống tinh của ta đi, cấm nhả ra.”
Hắn ra sức dập thêm mấy mươi phát nữa rồi đâm một cú cật lực tọng sâu quy đầu như quả trứng gà nhỏ kia vào trong thực quản, bìu dái hoạt động hết công sức giật bắn lạp xả bao nhiêu tinh túy xuống dạ dày của cô gái tội nghiệp. “ Ục... ọc... ực...ực...”
Hắn bắn suốt nửa phút thì mới thoả mãn, dương vật dần xìu lại nhưng vẫn chưa chịu rút ra, tên béo này nhìn vẻ mặt vừa khổ sở lại mê ly khi ăn tinh của nàng, trong đầu liền nảy ra một ý tưởng. Hắn cười một cách đê tiện, bàng quang nở rộng, từ đầu khấc một dòng nước vàng khè khai tanh không chút cản trở rót hết xuống cổ họng, Chung Ly Lạp Chân thân thể run lên bần bật, sắc mặt nàng tối sầm, hốc mắt ướt nhoè, dù vẫn trong tình trạng mê loạn mất ý thức nhưng vẫn không ngăn được phản xạ tự nhiên. Một vị Địa Tiên tối đỉnh danh tiếng Uyên Ương Song Sát khá thịnh trên giang hồ bây giờ lại rơi vào tình huống ngặt nghèo này. Bị một cái phàm nhân vừa xấu vừa già lại béo như lợn cưỡng dâm, phải phục tùng theo mọi mệnh lệnh của hắn không chút sức kháng cự. Thân thể bị vấy bẩn, còn cấp cho cái nam nhân xa lạ này làm đủ trò dâm tục mà đến tình lang của nàng là Mã Vinh Thành cũng chưa một lần được hưởng qua. Vú bị bóp, lồn bị vọc, đến miệng cũng phải ngoan ngoãn ngậm lấy cặc gã ta, ăn sạch những thứ uế vật kinh tởm, giờ còn phải trực tiếp uống cả thứ nước đái nóng hổi khai ngấy của hắn. Trong mắt tên dâm tặc biến thái này nàng hoàn toàn chỉ là một món đồ chơi, một cái nô lệ tình dục hạ tiện tùy ý hắn lăng nhục hành hạ để thoả mãn cơn thú tính. “ Haha, coi ngươi uống nước tiểu của lão tử ngon lành chưa kìa, đối với thứ đĩ điếm còn tỏ ra đức hạnh như ngươi chỉ xứng với thân phận làm bô cho đàn ông đái vào thôi, nhớ lấy, từ nay thứ ngươi uống mỗi ngày chỉ có thể là nước đái nhớ chưa?”