Chương 546: Nhắm vào Tuyết Liên Cung

Chương 546: Nhắm vào Tuyết Liên Cung Trong lầu ba của một khách điếm không mấy nổi bật ở ngoại thành kinh đô Tần quốc, một đôi nam nữ tiến vào trong phòng, cẩn thận xem xét trước sau kĩ lưỡng sau đó mới thở ra một hơi cùng ngồi xuống ghế, hai thanh trường kiếm đặt lên bàn. “ Ừm, xem ra không có gì sơ sót, chúng ta vẫn chưa đánh động tới hai ả kia.” Nữ nhân bỏ nón trúc có màng che ra, khuôn mặt thoạt nhìn khoảng ngoài ba mươi tuổi tuy không thể nói là tuyệt diễm nhưng vẫn có nét phong vận thanh tú, đôi mắt sắc xảo mang theo khí độ lành lạnh, nàng này mặc một thân tử phục kín đáo, thân hình cân đối có lồi có lõm. “ Chung Ly muội yên tâm, pháp môn thu liễm khí tức này của ta những kẻ đồng cấp xưa nay chưa từng có ai nhìn ra, chỉ cần chúng ta đừng phát sinh bất kì hành động quá mức nào thì Tần Mộ Uyển và Vương Nhã Khuê sẽ không thể cảm nhận được.” Nam tử trung niên ngồi đối diện khẽ cười lắc đầu, hắn bề ngoài độ bốn mươi tuổi, dáng người cao gầy, khuôn mặt góc cạnh không râu, mái tóc được búi gọn có hai lọn bạc trắng rũ phía trước. Hắn mặc một bộ nho sam màu nâu đen trông rất ra dáng người có học thức. “ Xì, huynh còn cười nữa, không phải lúc trước đã nói bỏ qua hết mấy chuyện quyền mưu đấu đá tranh đoạt ở tông môn cùng nhau đi vân du không màng thế sự hay sao? Vậy mà giờ còn phải lãnh nhiệm vụ tới đây, bọn họ với chúng ta không thù không oán sao kẻ kia cứ thích làm nháo sự?” Nữ tử họ Chung Ly kia bĩu môi trách móc. “ Ài, dù nói là thế nhưng lần này là đại sự, chúng ta đâu thể nào làm lơ bỏ mặc không quản được, đại sư huynh cũng đã nói rồi, chỉ cần kế hoạch thành công sẽ không làm phiền tự do của chúng ta nữa còn gì. Cứ xem như lần cuối ta vì tông môn cống hiến đi nhé.” Nam tử dịu giọng dỗ dành cô nàng trước mặt, trong ánh mắt cất chứa sự yêu thương vô bờ bến dành cho nàng. “ Hứ, chứ không phải huynh nghe đồn về tư sắc tuyệt mĩ của hai ả đàn bà kia nên mới nhận lời đến đây à? Cái thói háo sắc đa tình của huynh chẳng bao giờ bỏ được, Mã Vinh Thành muội cảnh cáo huynh, Tần Mộ Uyển cùng Vương Nhã Khuê kia thực lực cũng không phải dạng tầm thường, đừng để bản thân chôn mạng dưới váy của bọn họ.” Cô nàng giọng điệu bức bối chua ngoa đưa tay véo vào eo tên kia một cái rõ đau. “ Úi, hà hà, chuyện ta phong nguyệt năm xưa đã là quá khứ rồi, bây giờ đã có muội đồng ý trở thành đạo lữ làm sao ta có thể vì nữ sắc khác mà phụ bạc cho được. Trong lòng ta chỉ có Chung Ly Lạp Chân muội là mĩ mạo vô song mà thôi, những cái nữ tử khác đều không thể sánh được.” Mã Vinh Thành chịu đau xáp tới vòng tay ôm lấy eo cô gái, liên tục dùng những câu ngọt ngào nịnh nọt nàng, nữ tử tên Chung Ly Lạp Chân kia ánh mắt cũng khẽ dịu lại tựa vào lòng hắn, trong lòng ngọt ngào ấm áp không thôi. “ Ôi, đại sư huynh cũng thật là tham lam vô độ, đã muốn bảo vật còn thèm khát cả nữ nhân, đã biết đối phương có thể có cường giả siêu việt Địa Tiên ở sau chống lưng còn dám tính kế, hi vọng đừng tự bưng đá đập vào chân mình còn khiến cả tông phái bị liên lụy.” Chung Ly Lạp Chân thở dài, nội tâm nữ nhân vốn nhạy cảm, nàng đang lo lắng bất an. “ Đại sư huynh là kẻ hành sự luôn cẩn trọng, nếu không nắm chắc phần thắng sẽ không ra tay. Ta nghe nói lần này trận địa có hơi lớn, huynh ấy còn mời được một vài kẻ có bối phận rất cao hỗ trợ áp trận, bảo đảm cuộc chiến của thế lực phàm giai sẽ không có bất kỳ kẻ cấp Tiên nhân nào nhúng tay vào. Với lại hình như cả sư phụ cũng đã ngấm ngầm chấp thuận cho kế hoạch của đại sư huynh rồi, người sẽ tùy thời ra tay nếu chiến trận vượt quá tầm kiểm soát, muội cứ việc an tâm đi thôi.” “ Vậy kế tiếp chúng ta cần làm gì?” Nghe tình lữ của mình nói khiến Chung Ly Lạp Chân cũng buông lỏng tâm tình một chút. “ Án binh bất động, chú tâm để ý tới hành động của Tần Mộ Uyển và Vương Nhã Khuê kia, nếu lỡ phát sinh xung đột cũng không cần liều mạng tử chiến, chỉ cần dây dưa ngăn cản không để bọn họ rời khỏi địa bàn Tần quốc là xem như đã thành công rồi.” Mã Vinh Thành nghiêm túc dặn dò. “ Ân, muội biết rồi, từ lâu đã nghe khắp nơi đồn đại hai vị tiên tử Tần quốc vừa xinh đẹp tuyệt mĩ lại còn có chiến lực vô song, lấy tu vi Địa Tiên sơ kì đánh bại cả Địa Tiên hậu kỳ, lần này nhất định phải thử xem tin tức đó có bao nhiêu phần là thật.” Nghe giọng điệu có chút chanh chua mỉa mai của tình lữ Mã Vinh Thành liền biết nàng này trong lòng đang rất không phục, giữa phụ nữ với nhau luôn tồn tại địch ý ganh đua dù chưa tiếp xúc, Chung Ly Lạp Chân tất nhiên sẽ không phục khi khắp nơi nghe mọi người ca ngợi tôn sùng hai vị tiên tử nước Tần, hắn cũng chỉ bất đắc dĩ gật đầu cười trừ, còn nói thêm chắc chắn sẽ bị muội ấy cho là mình có tình ý với mấy cô nàng kia mất. Cặp đôi kế tiếp liền đẩy đưa ậm ừ sau đó thì kéo nhau lên giường bàn luận ân ái gió trăng mà không hề biết toàn bộ những gì mình thảo luận đều bị một kẻ cách đó khoảng cách khá xa dùng thần thức nghe hết sạch, Chu Cương Liệt đang nằm ngửa trên ghế đệm êm ái để cho Lam Hinh phía trên ra sức làm nữ kị sĩ nhún nhảy, hắn nhếch mép cười tà. “ Hà hà, lần này xuất ngoại vừa đúng lúc có kịch hay để xem rồi, để xem lũ gà đất chó ngói nào dám cả gan đuôi mù đi tính kế nữ nhân của lão tử.” Trong đầu hắn âm thầm suy nghĩ, tay thì bám vào hông ra sức từ bên dưới nắc dồn dập lên khiến Lam Hinh phê đến tái tê, một dòng điện chạy từ tử cung lên tận đại não, nàng hét toáng lên, âm tinh như thủy triều cuồng phún từng đợt. Sáng hôm sau hắn đem cuộc trò chuyện của đôi tình lữ kia nói lại với Tần Mộ Uyển và Vương Nhã Khuê, các nàng càng nghe lại càng nghiêm túc, vẻ mặt thoáng nét lạnh băng tàn nhẫn. “ Chung Ly Lạp Chân, Mã Vinh Thành, hai cái tên này thiếp dường như chưa từng nghe qua bao giờ.” Bé trà xanh với nguồn tình báo trải rộng cũng khẽ nhíu mày nhất thời chưa nghĩ ra danh tánh hai kẻ kia. “ Muốn giám sát ngăn chặn hai chúng ta rời khỏi Tần quốc? Nhưng bọn thiếp đâu có việc gì phải ly khai địa bàn nhỉ? Còn có kế hoạch của tên đại sư huynh gì đó nữa, chuyện này quả thực rắc rối a.” Tần Mộ Uyển cũng vuốt nhẹ đuôi tóc khó hiểu, cả hai nàng đều cảm nhận được một tràng nguy cơ to lớn, có kẻ đang ở phía sau màn sắp xếp bố cục gì đó liên quan đến mình nhưng lại không muốn các nàng nhúng tay vào nên mới cắt cử tận hại cái Địa Tiên đồng cấp tới nhìn chừng. Ngoài ra còn có chi tiết xuất hiện cả siêu việt Địa Tiên cảnh, thế tức là vấn đề lần này còn liên quan tới cả Tiên nhân, quả thực làm người ta choáng váng a. “ Chậc, theo ta đoán không lầm thì những kẻ kia chắc chắn không muốn nhắm trực tiếp vào các nàng, chỉ phái người giữ chân không để hai người tham dự vào bố cục của chúng. Vậy thì phải suy nghĩ cho kĩ chuyện to tát gì có thể khiến cả hai nàng đồng thời rời khỏi địa bàn?” Chu Cương Liệt vuốt râu nói ra suy luận của mình. “ Ừm, sẽ có hai trường hợp để bọn thiếp đích thân ra tay, một là có trân bảo cấp tiên quý giá hoặc động phủ bí cảnh tiên gia, hai là có người gặp nguy cấp cần gấp rút ứng cứu...!?!” Tần Mộ Uyển nói tới đây trí não chợt loé lên như tìm ra chút đầu mối. “ Không sai, thông thường chúng thiếp mặc dù giúp Tần quốc gầy dựng nên huy hoàng hùng tráng như hôm nay nhưng cũng chỉ muốn nhàn tản hưởng thụ tình dục, không có dã tâm tham vọng với việc mở rộng thế lực, nếu như có tiên bảo xuất thế đi nữa chưa chắc đã khiến bọn thiếp động tâm đi tranh đoạt bởi vậy có thể loại bỏ trường hợp thứ nhất. Ngược lại nếu có người quan trọng gặp phải nguy cơ cần tương cứu nhất định hai bọn thiếp sẽ chủ động ra mặt.... a! Tuyết Liên Cung!?!” Vương Nhã Khuê cũng nhanh chóng nhìn nhận vấn đề, nét mặt thoáng ngưng trọng. “ Ý các nàng là có vài kẻ đang muốn ra tay với Tuyết Liên Cung lại sợ hai nàng tới trợ giúp nên mới phái đôi nam nữ kia tới ngăn cản trước?” Chu Cương Liệt ngồi thẳng lưng dậy, trong mắt loé lên sự tàn độc đáng sợ. “ Ân, chuyện liên minh hợp tác qua lại giữa Huyền Nữ Cung, Hắc Nha Tông và Tuyết Liên Cung cũng không phải bí mật gì, bọn thiếp còn có tổ chức nhiều lần giao lưu giữa đệ tử ba bên, mối quan hệ khá khắn khít. Có lẽ những kẻ kia thực đang có mưu đồ gì đó nhắm vào đám người Đãng tỷ tỷ.” Tần Mộ Uyển mím môi ái ngại đáp, nàng nhìn vẻ mặt âm trầm như nước của vị chủ nhân vốn lúc nào cũng tươi cười này liền biết tâm trạng của hắn đang không tốt, bầu không khí cũng chợt lạnh đi vài phần.