Chương 541: Yến tiệc cùng bách mĩ
Chương 541: Yến tiệc cùng bách mĩ
“ Ưm, bọn thiếp ở Tần quốc đã liên kết với Tuyết Liên Cung và Tây Hải thành một mạng lưới, ba bên thường xuyên qua lại giao lưu, cũng để trao đổi một số tài nguyên tu luyện giúp nhau cùng phát triển.” Tần Mộ Uyển hơi ngửa người ra cho chủ nhân nút vú sữa của mình. “ Chụt... ừm, các nàng làm tốt lắm.” Chu Cương Liệt rất hài lòng vì sự đồng tâm hoà thuận của mấy cô tình nô này, họ bề ngoài hay đấu khẩu hạnh hoẹ nhau nhưng đều rất có chừng mực, quan hệ hợp tác này có thể giúp các bên phát triển toàn diện, có được đồng minh trợ lực khi gặp khó khăn. Mấy nữ Huyền Nữ Cung ngồi bên dưới dỏng tai nghe mà âm thầm líu lưỡi, hoá ra hai cái đệ nhất cường giả Tần quốc này suốt thời gian qua làm không ít chuyện loạn thất bát tao rồi, chẳng những giới hạn ở trong lãnh thổ lại còn đi tới tận hải ngoại để làm đĩ, thật hết nói nổi. Đúng là có vài khoảng thời gian các nàng đột nhiên biến mất dăm ba năm, nhưng tu sĩ tầng cấp Địa Tiên có bế quan dài hạn cũng là bình thường, ai ngờ đâu là bị người ta bắt nhốt ở Tây Hải, còn chịu vũ nhục cho cả súc sinh giao phối. Xem như bao danh vọng chiến tích hai nàng gầy dựng năm xưa đã đổ sông đổ biển. “ Chủ nhân sắp tới có dự tính gì? Có phải cùng chúng thiếp tận hưởng ái ân hay không?” Vương Nhã Khuê vòng tay qua cổ hắn ỏng ẹo khêu gợi hỏi. “ Chậc, ta cũng định sẽ xả hơi một đoạn thời gian, đi thăm lại vài cái tình nô khác, ừm, nói cho các nàng biết để kịp thời chuẩn bị tâm lý, thời gian thái bình chắc cũng không còn bao lâu nữa đâu, nhân gian e rằng sắp bước vào loạn thế đón nhận tai kiếp nguy cơ hủy diệt.”
Nghe hắn nói, sắc mặt của chúng nữ ai nấy đều ngưng trọng lo lắng, họ biết vị chủ nhân này không có lý do gì bịa chuyện gạt người, hắn là người có vị trí trong tiên ban Thiên Đình, có vài chuyện sẽ rành mạch hơn người phàm giai như họ. “ Vậy chúng ta phải làm sao? Tai kiếp kia là đến từ đâu?” Lam Hinh bồn chồn không yên nhanh mồm hỏi. “ Tạm thời chưa thể biết được nguồn cơn, nhưng tai hoạ này sẽ khiến nhân gian chìm trong hạo kiếp diệt tuyệt, các nàng cứ yên tâm, bản thân ta cũng phải góp phần vào bình định đại kiếp, đến lúc đó ta nhất định sẽ đảm bảo an toàn cho mọi người nhiều nhất có thể. “ Ưm, chúng ta dù có là Địa Tiên cũng chỉ là tu sĩ hạ giới nhỏ nhoi, đại nạn của tiên giới thì nhất định sẽ có tiên nhân ra mặt, hiện tại lo lắng cũng bằng thừa, nên tuyệt đối tin tưởng vào chủ nhân mới là sáng suốt nhất.” Tần Mộ Uyển nép vào lòng hắn tìm kiếm sự an toàn. “ Hà hà, ta chỉ là cảnh báo cho các nàng biết đường lo liệu cho thế lực, cứ yên tâm, trời sập liền có ta đứng ra gánh vác, còn bây giờ cứ vui chơi cho đã đi.” Chu Cương Liệt trái ôm phải ấp tận hưởng chúng nữ hiến ân cần. Bàn tiệc với những món ngon nhất đã được đưa tới, đám hạ nhân đều đã cho lui xuống, hôm nay là đại yến nội bộ các nàng dành riêng cho vị chủ nhân này, tất nhiên sẽ có vài phân cảnh không thể lộ ra ngoài rồi. Chu Cương Liệt giống như một vị quân chủ hào hoa đang cùng dàn hậu cung ong bướm diễm lệ của mình tận tình hưởng lạc. Trái phải hai bên là đôi tỷ muội hoa song sinh Băng Tâm và Thanh Tâm, các nàng nét mặt hồng hồng hết rót rượu lại đút thức ăn cho hắn. Trước bàn tiệc, lấy Tần Mộ Uyển và Vương Nhã Khuê dẫn đầu, Vũ Uyên, Lam Hinh, Khinh Y cùng Linh Lộc theo sau, các nàng diện váy hoa xúng xính mỏng tang, da thịt lồ lộ mập mờ như ẩn như hiện càng khiến bất cứ nam nhân nào đều muốn đè các nàng ra mà khám phá từng tấc trên cơ thể. Một đôi cổ cầm được đặt trên bàn, Thanh Tâm và Băng Tâm cùng nhau hợp tấu góp vui, tiếng đàn réo rắt êm dịu ngọt ngào vang khắp không gian trong sảnh khiến người nghe dù không hiểu âm luật vẫn si mê tán thưởng. Sáu cái mĩ nhân bên dưới nương theo tiếng đàn cùng nhau thực hiện vũ khúc cung đình, từng cái giơ tay nhất chân mang đậm phong vận uyển chuyển thướt tha. Rượu chưa say người tự người say, Chu Cương Liệt một tay cầm chén rượu nâng lên nốc cạn, miệng ngân nga khúc hát. “ Đêm xuân nồng rượu, tiếng cười vang,
Lầu son gác tía, nhạc dập dồn. Môi hồng, mắt biếc, hương tình đượm,
Người say, cảnh mộng, luyến lưu còn. Trăng sáng soi bờ, hoa thắm nở,
Tâm hồn phiêu lãng giữa nàng thơ. Ngàn mỹ nhân quanh, lòng không chán,
Trọn đời hưởng lạc, mãi không tan...”
Khúc hát như hoà hợp cùng ý cảnh, đối với một vị chủ nhân cả văn lẫn võ đều song toàn như vậy càng khiến người ta yêu đến say đắm hơn. Từng mảnh vải bắt đầu rơi rụng, sáu cái mĩ nhân tận tình khoe hết cảnh vui ý đẹp để làm vừa mắt vị nam tử như thần minh kia. Tấu nhạc vũ khúc đến hồi kết cũng là lúc bữa yến tiệc bước vào phần chính, các nàng sà xuống vây quanh hắn như bướm vờn quanh hoa, từng bộ ngọc thể trắng nõn ngọc ngà hoàn toàn bại lộ đưa hết cảnh xuân muốn câu dẫn vị chủ nhân đa tình này. Chu Cương Liệt lần lượt ngậm lấy từng cánh môi thơm nồng, quấn quýt đùa giỡn với những chiếc lưỡi xinh, mớm cho nhau từng ngụm rượu pha lẫn hương tân ngọc dịch. Hai nữ Tần Mộ Uyển và Vương Nhã Khuê lâu ngày mới đoàn tụ với hắn đã sớm ngứa ngáy rạo rực khắp thân thể liền không nể nang mặt mũi mà nhào đến tranh nam nhân với các hậu bối. Chu Cương Liệt một thân sáu con cặc đều được điều động để không ai bị mất phần, mấy thiếu nữ Vũ Uyên, Lam Hinh với Khinh Y hớn hở xáp tới nhưng lại bị hai cái kĩ nữ cấp tổ sư kia dùng chân khí đẩy ra. “ Sư tổ ngươi tính ăn một mình sao? Mau chia cho chúng con với.” Lam Hinh tức giận giãy nãy đứng tại chỗ trần truồng dậm dậm chân đầy bất mãn. “ Phải đó, sao lại có thể loại sư tổ không biết xấu hổ đi giành cặc đàn ông với đám hậu bối như thế chứ, mau trả đại thúc cho con đi.” Khinh Y cũng la ó không vừa lòng. “ Hừ, các ngươi chờ đợt sau, chúng ta lâu rồi mới cùng chủ nhân tái hợp cần phải hâm nóng tình cảm, một con cặc là không đủ.” Tần Mộ Uyển ôm trọn ba cái dương căn vừa hôn vừa liếm thản nhiên đáp. “ Hứ, ba con cặc có là gì, nếu chủ nhân dùng cả sáu cái lên thân ta cũng chấp nhận a.” Vương Nhã Khuê liếm mép cọ mặt lên ba cái đầu khấc. “ Ồ, haha, kĩ nữ nhà nàng lấy đâu ra tự tin dám khinh thường khả năng của ta như vậy? Hôm nay phải khiến các nàng khóc thét van xin thì mới thôi.” Chu Cương Liệt gặp khiêu khích liền cười gằn, công pháp vận chuyển sáu cái dương vật như xúc tu vươn dài biến lớn quấn lấy hai nàng chuẩn bị cho một trận đại chiến. Chỉ lát sau, hai cái nữ cường nhân đã phải buông tay giơ cờ trắng đầu hàng, cả người các nàng dính đầy tinh dịch, hai mắt trợn ngược gần như ngất lịm, lưỡi đưa ra trên môi vẫn treo nụ cười thoả mãn. Vị chủ nhân này về phương diện giường chiếu vẫn là cái thế vô địch khoáng cổ tuyệt kim không có đối thủ. Sáu cái dương vật quần thảo vùi dập vào từng lỗ khiến các nàng ăn không tiêu, chúng lấp đầy bên trong từng tấc tường thịt, chỉ chốc lát hai người đã bị địt đến cao trào năm sáu lần. Riêng Vương Nhã Khuê vì cái tội dám mạnh miệng đã phải hứng chịu hậu quả, âm hộ nàng bị ba con cặc cùng lúc đâm vào, cả lỗ đít cũng nhét lấy hai cái, trong miệng nuốt một con cặc tận dạ dày. Nộn huyệt của bé trà xanh bị chèn đến banh rộng hết cỡ, nếu không phải nàng là Địa Tiên thể phách dẻo dai chắc chắn sẽ bị mấy con cặc xé toạc âm hộ. Sau khi hắn đã thoả mãn bắn tinh rồi rút ra vẫn khiến động thịt mềm toang hoác như cái hang không khép lại nổi. Lam Hinh tinh nghịch nhớ lại yêu nữ này lúc sáng vũ nhục các nàng thê thảm thế là nảy ra ý định trả thù, nàng đưa bàn chân trần của mình toàn bộ nhét vào cái âm hộ đang mở rộng của Vương Nhã Khuê, sau đó còn dùng hai ngón chân kẹp chặt miệng tử cung của nàng ta rồi kéo mạnh. Nàng kia chưa từng chịu qua cảm giác vừa sướng vừa đau đớn đến vậy, niệu đạo tự động đái xè xè mất kiểm soát. Sau Lam Hinh là tới Vũ Uyên, nàng này dùng hai nắm tay nhắm trực tiếp vào cả lỗ lồn lẫn lỗ đít đang nở rộng của Vương Nhã Khuê mà đấm mạnh, Hai cú tấn công như trời giáng bất ngờ làm khổ chủ chỉ biết kêu lớn, miệng sùi bọt mép ngất xỉu. Chúng nữ hả dạ vô cùng khi báo được thù, lần lượt từng nàng xáp tới cùng Chu Cương Liệt tận tình khoái hoạt.