Chương 539: Tiên tử xí tiện nô

Chương 539: Tiên tử xí tiện nô Trong căn phòng vệ sinh chật chội ẩm mốc, lũ nam nhân vẫn xếp hàng dài chờ tới lượt để được trút hết bầu tâm sự lên thân xí tiện nô kia, nàng này cũng tận tình đắm chìm trong bể dục mà không hề hay biết mọi hành vi của mình đều đã bị một đám người ẩn thân quan sát từ đầu tới cuối. Chúng nữ Huyền Nữ Cung lúc này ai nấy tâm trạng đều thập phần phức tạp, nói đúng hơn là sốc đến đứng hình không thể tin nổi những gì đang xảy ra trước mắt. Các nàng gần như quên hết hoàn cảnh dơ bẩn cùng mùi khai chung quanh, tất cả ánh nhìn đều tập trung lên người cô gái đang bị trói trên bệ xí đang há mồm tiếp nhận từng con cặc xả nước đái vào. Kia chính là sư tổ dung mạo khuynh thành tu vi trác tuyệt của họ hay sao? Một vị tiên tử khoáng cổ tuyệt kim tạo ra hàng loạt truyền thuyết, cả Tần quốc lẫn các nước lân bang từ già đến trẻ không ai không biết đến nàng. Cả danh vọng lẫn địa vị của nàng đều rực rỡ như mặt trời ban trưa, được vạn dân tín ngưỡng, các tu sĩ kính trọng, dù là đại năng có thực lực đồng cấp cũng phải nể phục mấy phần. Những tưởng nàng sẽ mãi mãi sống trong hào quang ngời ngời, ở nơi tôn quý nhất trở thành thần tượng của biết bao nữ tu sĩ cũng khiến tất cả nam nhân đều ngưỡng vọng ước ao được một lần có được giai nhân. Nhưng hiện tại vị tiên tử đó lại ở đây, luân lạc xuống phàm trần, chôn vùi bản thân trong chốn không nên dành cho con người. Nàng vứt bỏ bao nhiêu tiếng tăm địa vị tối thượng, ẩn giấu danh tính sống một cuộc đời buông thả phóng túng. Không sai, nữ tử đang bị hàng dài đàn ông xem như cái bô tiểu mà lạp xả kia chính là Tần Mộ Uyển, đại cung chủ của Huyền Nữ Cung quốc giáo Đại Tần. Ngay cả Băng Tâm và Thanh Tâm tuy từng chứng kiến sư phụ mình phô bày những cuộc ái ân tập thể thác loạn vẫn cực kì khó tin khi tận mắt thấy cảnh tượng trước mặt. Cái này đâu chỉ gọi là tận hưởng cuộc sống hoan ái cùng thú vui thể xác, đây rõ ràng là đắm chìm trong bể dục, vứt bỏ cả phẩm cách của một con người bình thường để trở thành công cụ tình dục, một cái lỗ xả phục vụ cho nhu cầu sinh lý không hơn không kém, ai đã khiến nàng ra nông nỗi này? Vũ Uyên, Lam Hinh và Linh Lộc cắn môi ái ngại, Tần Mộ Uyển là người họ kính trọng nhất, cũng là niềm tự hào vô bờ bến của Huyền Nữ Cung bây giờ lại ở trong cái bộ dáng như thế này, các nàng có cảm tưởng toàn bộ thể diện mặt mũi của tông môn đều trôi theo dòng nước đái chảy xuống cống hết sạch rồi. Riêng Khinh Y thì trực tiếp đứng như trời trồng, mọi hình tượng cao quý đẹp đẽ nhất nàng từng tưởng tượng về một vị tiên tử dung nhan tuyệt trần, khí chất thanh lệ thoát tục tất cả đã hoàn toàn sụp đổ. Tần Mộ Uyển mà nàng thần tượng mong cầu một lần được gặp mặt hiện đã ở trước mắt nhưng lại trong tình huống hết sức khó nói. Vương Nhã Khuê mắt phượng liếc qua biểu hiện của từng người rồi mỉm cười hài lòng, cho chừa cái tội chê bai dè bỉu nàng làm đĩ, người ta làm đĩ cũng còn có phẩm giá hơn cung chủ của họ đi làm bồn tiểu công cộng đó nha. Kì thực thì đây cũng xem như trò chơi tình thú của các nàng, Tần Mộ Uyển cũng là thường xuyên ở kĩ viện phục vụ nam nhân đấy, hai người hằng ngày bày đủ trò dâm tục để tiêu khiển, hôm qua chỉ vì cô nàng tiên tử kia cá cược thua nên phải chịu hình phạt trở thành xí tiện nô một ngày, và Tần Mộ Uyển cũng rất vui vẻ chấp nhận, đối với các nàng uống nước tiểu nam nhân cũng xem như giải khát mà thôi, bản thân Vương Nhã Khuê cũng nhiều lần bị trói ở đây rồi. Chu Cương Liệt khẽ lẩm bẩm chú ngữ rồi nhìn về phía đám nam nhân đang xếp hàng, bọn họ lập tức sững người trong giây lát rồi quay lưng kéo nhau rời khỏi không chút tiếc nuối. Điều khiển hành vi của vài cái phàm nhân đối với hắn là dễ. “ A... ư.... người tới... mau tới nữa đi, bên ngoài hết rồi sao?... ưm... ta còn muốn nữa, nhanh cho ta thêm đi, tinh dịch, nước đái... ôi thật khiến người ta nghiện a... ai cũng được... mau cho ta uống nữa đi mà...” Tần Mộ Uyển hai mắt bị bịt kín vẫn luôn miệng rên rỉ cầu hoan, hạ thân nàng hẩy mạnh lên từng hồi, lưỡi đưa ra ngoài cố liếm láp chút vị tanh hôi đọng ngoài khoé môi. Chu Cương Liệt từ từ tiến tới trước mặt nàng, quần đã sớm tụt xuống, công pháp Cửu Đầu Trùng được vận chuyển tới tận cùng, sáu cái dương vật to lớn chen chúc nhau mọc nơi hạ bộ. Khi thể tu đã luyện lên đến đẳng cấp hoàn mỹ hắn có thể tự ý vận chuyển điều khiển bất cứ bộ phận nào trên cơ thể mình tùy ý, bởi vậy hắn luôn nắm thế chủ động trong chuyện ân ái, muốn ra lúc nào cũng được. Vào lúc này, bìu dái của hắn cũng đang nở rộng, nếu sáu con cặc mà chỉ có hai hòn bi nhỏ thì làm sao đủ sản xuất tinh cung cấp cho từng vòi. Chu Cương Liệt điểu khiển thân thể mình khiến hai hòn dái hoạt động mạnh mẽ, ống dẫn tinh cũng mở rộng. Không cần phải chơi gái hắn cũng có thể lập tức phun tinh theo ý mình. Tần Mộ Uyển vẫn đang í ới gọi người bên ngoài vào giúp nàng lấp đi khoảng trống ngứa ngáy, sáu con cặc lúc này đã vào vị trí, hắn không để nàng chờ lâu, từng cái vòi dài ngoằng bắt đầu nhắm vào trên cơ thể nàng mà trút từng đợt. Hắn bắn tinh còn nhiều hơn cả đi tiểu, từng dòng tinh nóng hổi đặc sệt tưới lên khắp cơ thể trực tiếp biến Tần Mộ Uyển thành một người nhầy nhụa trắng đục. Nàng cũng bất ngờ đến không kịp phản ứng cứ vậy hứng trọn hết, miệng còn nuốt xuống không ít. “ Ục... ọc... chẹp chẹp... ực... A!!! Mùi vị này... chủ nhân, là ngài phải không? Ngài trở về rồi, nhất định là vậy, chủ nhân... vị tinh này không sai vào đâu được.” “ Ừm, ta về rồi, trong thời gian ta vắng mặt các nàng thật là biết hưởng thụ đó nha, haha.” Hắn không che giấu nữa trực tiếp cùng mấy nữ đằng sau hiện hình. “ Hức... đúng là ngài thật rồi, thiếp cuối cùng cũng gặp lại, mau giúp thiếp bỏ dây trói, người ta muốn nhìn thấy chủ nhân tận mắt cơ.” Tần Mộ Uyển khẽ giãy dụa, để hắn thấy bản thân trong trạng thái thế này cũng thật ngượng ngùng. Chu Cương Liệt búng tay giải trừ trói buộc, nàng hấp tấp kéo ra khăn bịt mắt ngước nhìn lên, nam nhân mà nàng vẫn luôn nhớ nhung mê luyến đã ở trước mặt, hắn vẫn thế, là vị chủ nhân cừ khôi tư thái uy nghiêm như thần kèm nụ cười hào sảng làm ngây ngất bao nhiêu nữ tử. “ Chủ nhân... ngài....?” Lúc nàng đang mừng rỡ định đứng dậy nhào đến vòng tay của hắn thì bỗng ở phía sau lưng Chu Cương Liệt ló ra mấy khuôn mặt thân quen. Đầu tiên là Vương Nhã Khuê được xem như khuê mật cùng nàng hơn trăm năm tận hưởng nhân sinh, tiếp theo là hai tỷ muội Băng Tâm và Thanh Tâm đồ đệ mà nàng yêu mến nhất, còn có đồ tôn Vũ Uyên cùng Lam Hinh, Linh Lộc hộ pháp và một nữ tử nữa có vẻ là đệ tử mới trong cung. “ Ơ, Băng Nhi, Thanh Nhi, sao các ngươi lại tới đây? Còn dẫn theo cả Uyên Nhi với Hinh Nhi nữa? Hừm... là trò của con nhỏ trà xanh này có phải hay không? Ngươi dẫn chúng nó đến đây bêu xấu mặt ta hả? Đồ kĩ nữ không biết xấu hổ kia.” Nàng ngượng quá hoá giận, nếu không phải cả người đã bị một lớp tinh trùng bao phủ liền có thể thấy khuôn mặt nàng đã đỏ đến sung huyết rồi. Dù đã chấp nhận buông thả theo tính dục nhưng bị đám hậu bối chứng kiến hết một màn này cũng thật khó coi, bây giờ nàng chỉ muốn kiếm cái lỗ nào đó chui vào mà thôi. “ Hô hô, mấy tiểu muội này tới thanh lâu thấy ta đang phục vụ khách nhân liền khinh bỉ sỉ vả nói ta là kĩ nữ vạn người cưỡi, vậy thì để cho họ chứng kiến sư tổ nhà mình trong bộ dáng này so với ta ai thảm hại hơn. Đĩ cũng có phẩm giá của đĩ, còn xí tiện nô làm bồn chứa tinh như này chẳng còn miếng phẩm giá nào cả.” Vương Nhã Khuê cười giảo hoạt như hồ ly, câu nói của nàng khiến chúng nữ ai nấy giống như bị tạt một gáo nước lạnh. Các nàng luôn cho rằng bản thân cao quý thanh sạch coi thường thứ dâm nữ lẳng lơ vạn người kị như cô ta, bây giờ lại chứng kiến cảnh sư tổ nhà mình còn thấp kém hơn cả kĩ nữ thế này quả thực không thể nào nói gì thêm nữa.