Chương 536: Bất ngờ
Chương 536: Bất ngờ
Chung cuộc cả trăm nam nhân chỉ có sáu người chiến thắng giành được vinh dự chơi gái miễn phí một tuần. Mấy gã kia sau khi xả hết tinh đã tận hứng lại trêu đùa cơ thể phấn nộn tinh tế của kĩ nữ này thêm một chút liền kéo nhau rời đi để lại nàng nằm phơi háng trên bàn với bãi chiến trường ngổn ngang dâm dịch tanh hôi. Mà toàn bộ cuộc chơi của vị nhất đại tông chủ Hắc Nha Tông từ đầu đến cuối đều bị đám người Chu Cương Liệt ẩn thân đứng kế bên nhìn không sót chút nào. Chúng nữ lần đầu chứng kiến tràng cảnh loạn dâm quy mô như vậy đều xấu hổ đến đỏ mặt tía tai nhưng vì lòng tò mò rạo rực mà vẫn quyết định xem hết. Các nàng ở Huyền Nữ Cung lâu năm tất nhiên là biết rõ mặt của Vương Nhã Khuê, nàng này lúc trước là đối địch với họ, nhưng sau khi cùng trở thành quốc giáo của Tần quốc thì hai môn phái đã cùng chung sống hoà thuận hơn, các đệ tử bên dưới cũng thường xuyên qua lại hội họp luận bàn. Vương Nhã Khuê kia một bộ dáng yêu nữ xảo quyệt, hành vi phóng túng, cách ăn nói lẫn cử chỉ đều đậm mùi trà xanh làm người ta ngứa ngáy vô cùng, nhưng để nói về tâm cơ thâm sâu, hành xử lạnh lùng ra tay dứt khoát cũng không ai qua nàng ta. Nhưng hôm nay chúng nữ lại được chứng kiến một bộ mặt hoàn toàn khác, một Vương Nhã Khuê phong tình vạn chủng, dâm đãng đến tận xương tủy, một mình có thể cùng cả trăm gã đàn ông chơi trò một cối nhiều chày giã chung. Nếu gọi nàng là đĩ thì vẫn còn nhẹ nhàng quá, làm gì có kĩ nữ nào có thể cuồng dâm đến mức độ đó. Vũ Uyên và Lam Hinh ngó qua nhau, Vương Nhã Khuê đứng đầu Hắc Nha Tông lẫy lừng lại ẩn giấu thân phận ở đây làm hoa khôi kĩ viện mặc sức cùng nam nhân hợp hoan sênh ca, vậy sư tổ Tần Mộ Uyển của họ chẳng phải cũng sẽ giống như thế hay sao? Thật nóng lòng muốn nhìn bộ dạng dâm dật của nàng quá. Chu Cương Liệt ra hiệu cho các nàng đứng tại chỗ, bản thân hắn xoa xoa bàn tay nhẹ nhàng đi tới trước người Vương Nhã Khuê vẫn đang nằm loã lồ kia, quần hắn đã kéo xuống tự bao giờ đưa cái dương căn nóng hổi hơi cong lên chĩa về phía trước. Vương Nhã Khuê lúc này đang nằm nhắm mắt tận hưởng chút dư vị còn sót lại sau trận một chấp một trăm khi nãy bỗng nàng cảm nhận có đôi bàn tay to bản đang xoa lên mu lồn múp rụp của mình, còn khều nhẹ lấy hột le khiến nó bị kích thích giật giật. “ Ưm... a... khách quan, sao lại tự tiện vào đây trêu đùa thiếp thân như vậy? Ngài muốn được ta đích thân phục vụ thì phải nói trước với tú bà một tiếng mới phải. Ưm... nhưng thôi hiện tại ta cũng đang trống vắng, có thể đặt cách cho ngài một lần, mau đút vào đi.”
Nàng nhìn cũng không thèm nhìn một cái vẫn nằm ngửa cổ ra phía sau nhắm mắt dưỡng thần, hai đùi nâng rộng ra mặc cho vị khách nhân bên dưới muốn chơi sao thì chơi. Chu Cương Liệt thấy tình nô này lại dám cả gan phớt lờ mình thì khẽ cau mày, một con đĩ rẻ mạt khi gặp khách thì phải biểu hiện đủ cung kính cùng lấy lòng, nào có ai làm gái điếm mà lại nằm ườn ra biểu hiện coi thường khách như thế, nhất định phải dạy cho nàng một trận ra trò để biết thân biết phận hơn mới được. Hắn đưa tay nắm lấy cái nút ngọc bên dưới lỗ nhị của nàng cẩn thận kéo ra, bên trong được gắn kết một cái xâu chuỗi với chín viên cầu tròn to như quả trứng gà. Nàng luôn đeo thứ này nhét sâu tận trực tràng trong lúc tiếp nhận hàng trăm con cặc quất cắm lỗ lồn. “ Ưm... muốn chơi lỗ sau sao? Cũng được, cố lên nhé, đừng làm nô gia thất vọng.” Vương Nhã Khuê vẫn chưa biết bản thân sắp phải lãnh nhận trừng phạt vì thái độ không tốt của mình, nàng đang mãi mê suy nghĩ tối nay nên bày trò gì mới lạ hơn. Thêm ba cái dương căn nữa đã mọc ra dưới háng hắn, lần này phải giã cho kĩ nữ này khóc lóc cầu xin mới thôi. Bởi vì hai lỗ của nàng vừa bị đám đàn ông kia giúp nong rộng vẫn chưa khép lại nên cũng tiện cho Chu Cương Liệt đánh úp bất ngờ, hắn phẩy tay tẩy sạch tinh trùng còn sót lại bên trong sau đó hơi lùi hông bắt nhịp lấy đà. Chúng nữ Băng Tâm, Thanh Tâm nép vào một góc mặt ai nấy đều ửng hồng, ánh mắt tập trung không dời khỏi được mấy khúc thịt hấp dẫn giữa chân hắn. Lam Hinh còn thèm thuồng ngứa ngáy đến độ tự đưa tay xuống gãy lấy mồng đốc của mình mà tự sướng. “ Sao lâu quá vậy... còn không đút vào mau đi...”
“ Ót.... phập.... ót....”
“ Á Á Á.... ỐI TRỜI ƠI.... ô ô ô.... a hư á.... giết người.... á... không....”
Vương Nhã Khuê còn chưa kịp nói hết câu đã cảm nhận rõ một cảm giác vừa thốn vừa đầy ứ trong cả âm hộ lẫn cúc huyệt của mình, nó như một dòng điện truyền thẳng lên tới đại não làm nàng nhất thời khó lòng tiếp nhận nổi. Cả hai lỗ bị mấy cái cự vật to dài như cánh tay công đánh cùng lúc, gã nam nhân kia bỏ qua cả dạo đầu một phát đút lút cán, thứ kia không những chạm vào hoa tâm mà còn mạnh mẽ phá cung tiến thẳng vào trong. Hắn đã chạm vào tới tận cùng nơi mà từ lâu lắm rồi chưa có ai với tới, Vương Nhã Khuê hai mắt lật ngược, niệu đạo mất cả kiểm soát mà đái xè xè ra như vòi sen. Ý thức của nàng chỉ vì một cú đâm này mà lâm vào mơ hồ gần như ngất lịm, nhưng nàng cũng nhanh chóng ép bản thân lấy lại nhận thức. Cảm giác này, từ kích thước đến độ dài, cả mùi vị lẫn hình dáng nàng đều không thể quên được, trăm năm qua dù đã kinh qua không biết bao nhiêu con cặc xâm nhập nhưng nàng vẫn nhớ như in, chỉ có hắn mới có thể chạm tới nơi sâu nhất trong tử cung của nàng, khuấy cho nàng thất điên bát đảo. Vương Nhã Khuê mở choàng đôi mắt phượng ra, bật người dậy nhìn thật kĩ khuôn mặt nam nhân mà nàng mãi mãi chưa bao giờ quên, uy nghiêm nam tính, môi luôn treo nụ cười sảng khoái, cơ thể cao lớn lực lưỡng tràn đầy cương khí. “ Chủ... chủ nhân?!? Là ngài thật sao? Em có nằm mơ không?” Khoé mắt nàng ươn ướt, bàn tay đưa lên vuốt ve khuôn mặt góc cạnh với hàm râu rậm kia như muốn chứng thực. “ Hừ, làm kĩ nữ nhưng tác phong quá qua loa không xem trọng khách nhân, ta phải dạy cho nàng biết là một con đĩ yêu nghề phải hành xử như thế nào.” Chu Cương Liệt không trả lời câu hỏi của nàng mà gằn giọng trách móc. Hai tay hắn chộp lấy cặp vú sữa mềm mại căng phồng của nàng thô bạo bóp mạnh, dưới hông không chút nương tình mà cật lực rút ra sau đó lại dập từng phát thô bạo vào. “ Á...ối... á... thiếp xin lỗi... thiếp không biết đó là ngài... a... chủ nhân cuối cùng cũng quay lại...a... há ối... người ta nhớ ngài chết mất... ưm...á... đừng... ngài đang tàn phá tử cung của thiếp.... ố ố ố... cặc... lâu lắm rồi mới cảm nhận lại được... á ân... dù có bao nhiêu gã nam nhân cũng không lấp đầy được khoảng trống của chủ nhân để lại... ố hô a.... nữa đi, giết chết thiếp bằng những con cặc hùng dũng của ngài điiii... a... raaa....”
Vương Nhã Khuê thét lên một tiếng, phần hông ưỡn về phía trước hẩy mạnh, âm tinh cuồng phún tưới lên quy đầu của hắn, chỉ mới dập mấy phát đã khiến nàng lên đỉnh rồi. Nhưng Chu Cương Liệt không có ý định dừng lại, hắn tiếp tục điên cuồng bạo địt, bụng dưới của nàng phồng lên hình dáng thô dài của mấy cái dương vật. “ Kĩ nữ, đã thèm khát cặc của đàn ông nhưng lại không biết thân biết phận, dám lơ là coi khinh khách nhân, ta phải địt nát cả hai lỗ của nàng cho chừa cái tội thượng đẳng. Nhớ kĩ, đã làm đĩ thì cần ra dáng một con đĩ thực thụ, gặp đàn ông phải ngoan ngoãn phục tùng, xem khách như trời, đội cặc lên đầu tận tâm với nghề. Làm gì có thứ đĩ điếm nào lại nằm ườn ra tỏ thái độ khi dễ khách như thế, đã nhớ rõ chưa?”
Chu Cương Liệt lật người để nàng quỳ bò tứ chi trên bàn, hắn vừa nghiêm khắc dạy dỗ lại vừa dùng đại lực nắc tới tấp bốn con cặc trong hai lỗ thịt của nàng, tay còn vung lên đét mạnh vào mông in hằn mấy dấu tay đỏ bừng. “ Ối...á... thiếp nhớ rồi... Á... đau... ưm... sướng quá... Ô... từ nay sẽ không dám như vậy nữa.... A... ô hô... thiếp nhất định sẽ hành xử đúng với vị thế của một con đĩ thấp kém rẻ tiền... A... ân... nữa... chủ nhân trừng phạt người ta tiếp đi.... á...lại ra rồi...”