thứ 6, buổi sáng là 2 tiết Tiếng Anh dự giờ, mà trước đó tôi và cô Ngọc Lan thực hành rất “bài bản” và “thành thục” từng động tác rên rỉ và nhấp nhả.
thứ 6, buổi sáng là 2 tiết Tiếng Anh dự giờ, mà trước đó tôi và cô Ngọc Lan thực hành rất “bài bản” và “thành thục” từng động tác rên rỉ và nhấp nhả. Nghĩ lại chim tôi lại cứng lên. Cô bước vào lớp với trang phục hôm đầu tiên chúng tôi diễn tập, một chiếc áo sơ mi trắng tinh + váy ôm đến đầu gối, giày bít mũi đế vuông, chỉ cao có 3cm để cô dễ di chuyển, mặt cô trang điểm nhẹ nhàng, son môi vừa đủ điểm nhấn, không quá loè loẹt. Buổi học diễn ra suôn sẻ như vốn dĩ nó phải như vậy, cô là một giảng viên giỏi, không ai có thể phủ nhận điều đó. Những giọng nói thao thao bất tuyệt của cô, cái miệng nhỏ nhắn đó tôi hôn nó rất nhiều lần, cái lưỡi bên trong tôi cũng được mút rồi, tôi thậm chí còn xuất tinh vào trong miệng cô, cô nuốt nó xuống cổ hộng, và tinh chất đó hiện đang nuôi dưỡng cô. Giờ đây tôi đang ngồi ngay trước mắt cô, là học sinh của cô, nhưng bề ngoài điều đó chưa từng xảy ra, mọi người không biết rằng cô cũng có những ham muốn sâu bên trong tâm hồn, mà chỉ có người may mắn mới khám phá ra được điều đó. Tôi giúp cô thêm “tự tin” hơn với những lần sàm sỡ trong tiết học thử, rồi làm tình với cô điên cuồng hơn 1 tiếng đồng hồ, không biết có khắc sâu trong tâm trí cô không, khi lên lớp cô có nhớ lại những cảnh đó không, không biết bên dưới quần lót cô trình trạng nó như thế nào rồi. Tôi trú trọng nhất là phần bài đọc của cô, giúp cô luyện tập khá mãnh liệt với phần bài đọc, tôi thích trêu đùa, thích sờ mó, thích hôn, liếm người cô khi cô đang đọc sách. Cái sự vừa đọc sách vừa bị người khác sờ mó nó kích thích vô cùng, nặng đô hơn thì vừa sờ vào cô bé cô vừa nhìn cô đọc sách, nặng nhất là vừa làm tình với cô và cô yêu cầu đọc sách, cô vừa đọc vừa rên lên. Thích vô cùng. Ngày hôm đó, cô cũng buông lỏng mọi cảm xúc, ủng hộ theo những câu nói trêu đùa hư hỏng của tôi, một số câu nói bậy làm tôi nứng kinh khủng, không ngờ sẽ có lúc cô nói ra câu này, và cũng có thể sẽ không còn lần nào được nghe cô nói từ đó thêm một lần nào nữa, đối với cô từ đó quá hư hỏng và đặc biệt cô lại là giáo viên Tiếng Anh nữa. từ này không được phép xuất hiện trong từ điển ngôn ngữ Tiếng Anh của cô. Nhưng cũng phải nói thêm một điều hôm đó, chính cô bị kích thích bởi những câu nói hư hỏng của mình, cô lên đỉnh rất nhanh khi tôi làm tình với cô ngay sau đó. Liệu cô có nhận ra điều đó không, rằng càng ngày cô càng “hư hỏng” và buông thả bản thân với tôi hơn. Có thể nhận thấy sự thay đổi lớn về mặt tình dục trong con người cô, cô trở nên hoang dại hơn, mãnh liệt hơn, “hư hỏng” hơn. Nhưng sau đó cô lấy lại cân bằng rất nhanh và biểu hiện bên ngoài không ai biết được điều đó, có chăng chỉ là da cô trắng hơn, ngực, mông cô to hơn, do thường xuyên bị kích thích, và những kích thích đó giúp sản sinh ra các hóc môn nội tiết tố nữ, giúp cô luôn trẻ đẹp. Đang chuẩn bị vào tiết 3 thì cô nhắn tin: “Chỗ cũ nhé”
Tôi vội chạy ra ngoài lớp, đến chỗ cầu thang. Vẫn theo kịch bản cũ, cô Ngọc Lan bước ra từ phòng vệ sinh, tiến gần đến chỗ tôi, chúng tôi như chơi chạy tiến sức vậy, nhưng là chạy ngược, tôi đi xuống, cô đi lên gặp nhau ở giữa tầng 3 với tầng 4, lần này cô nhìn thẳng vào mắt tôi. Cô nói rất nhẹ: “Lần này là thật” đồng thời hai tay cô đưa tới, tay tôi mở ra, bắt lấy món quà trong bàn tay cô. Tôi nuốt nước bọt cái “ực”
Cùng lúc đó, do mải mê nhìn cô, tôi không để ý, có bóng dáng ai đó đi ngang qua hành lang tầng 3, hắn cầm theo một cái gì đó, một cái khăn lau bảng, hắn đang từ lớp chạy ra nhà vệ sinh để giặt khăn lau bảng. Gương mặt kính cận gầy gầy là: Thế Anh, hắn tròn mắt nhìn hai chúng tôi. Cô Ngọc Lan bước nhanh lên tầng 4, tôi bước xuống tầng 3 rồi sang bên kia vòng lại lên tầng 4 để học, tim đập thình thịch, vì vừa bị phát hiện. Hết tiết 3, tôi chạy vù ra ngoài, bỏ luôn tiết 4, tôi có một việc quan trọng phải làm. Tiết 5 tôi quay lại lớp, mỉm cười với thành quả của mình. Sau giờ học, trở về phòng, tôi đem “món quà” cô giáo tặng tôi, là một chiếc quần lót lọt khe, đáy quần lót còn ươn ướt. Tôi nhanh chóng lấy điện thoại ra nhắn tin FB cho cô:
“Món quà này nhìn hơi lạ cô ạ”
“Hihi, đẹp hông”
“Cô mặc loại này từ bao giờ”
“Mới đây thôi, chỉ có một cái duy nhất và chỉ dành riêng cho một người thôi đó, nhớ giữ kĩ”
“Hình như nó bị ướt nè, mùi của cô, thơm lắm”
“Biến thái, quần đó nhột lắm, không mặc nữa đâu”
“Mỗi khi nhột cứ nhớ đến em là được”
“Hôm nay thử cảm giác trống trải, ôi ngại chết, nó mát mát. Haha”
“Chết thôi, biết thế em sang dự giờ lớp cô”
“Thế mà không sang, chỉ có hôm nay thôi, cô sẽ không làm thế nữa”
“Tiếc thế”
“Nhìn suốt rồi tiếc cái gì”
“Nhìn ở nhà, khác với ở trường chứ”
“Cũng là cái đó cả thôi, khác gì chứ, hihi”
“Ở trên lớp nó hấp dẫn hơn nhiều”
“Thôi, cô chưa muốn bỏ nghề đâu, có người nhìn thấy rồi đấy, lần sau khỏi chơi”
“Kệ nó, nó có biết cô đưa gì cho em đâu”
“Chính vì nó không biết, nên đang nhắn tin hỏi cô nè”
“Cái gì, Thế Anh đang nhắn tin cho cô”
“Uhhh, thì sao”
“Nó hỏi gì cô thế”
“Em ấy đang hỏi sao hôm nay cô không mặc quần lót, haha”
“Đừng có mà lừa em, cô không hư thế chứ”
“Kệ tui, đi nhắn tin với Thế Anh đã, kaka”
“Này, cô đừng làm thế” “alo” “Alo cô ơi” “Alo, em nè” “Alo”…. “…” cô không trả lời tin nhắn của tôi nữa. Tôi không thể biết được mối quan hệ của cô giáo với Thế Anh là như nào, thỉnh thoảng cô lại mang Thế Anh ra trêu tức tôi, không biết mục đích của cô là gì, bây giờ cô đang nhắn gì với nó không thèm nhắn với tôi nữa luôn. Tôi đang nghĩ lại đợt trước hắn đưa cô giáo về nhà, còn cả hôm hắn qua sửa laptop cho cô nữa, chắc chắn giữa cô và hắn có một cái gì đó hoặc có cả những lần khác nữa mà tôi không biết được, nó là lớp trưởng thì nó có thể mượn lí do này lí do kia để gặp cô rất dễ, chưa kể ở trên trường kiểu gì hắn chả đôi lần mon men tiếp cận cô, nhất là buổi chiều, tôi không đi học buổi chiều bao giờ nên cũng không biết. Bỗng tôi điện thoại tôi báo tin nhắn, chắc chắn cô Ngọc Lan lại nhắn tin cho tôi. “Nguyên ơi, ông còn tiền không? Cho tôi vay ít” tin nhắn thằng bạn cùng lớp tên Hùng. Moá nó, đang đợi tin nhắn của cô Ngọc Lan, thằng này lại đi nhắn mượn tiền, có bực không cơ chứ. Tôi cứ để tin nhắn đó, chưa trả lời nó, kiểu vay tiền này khá phổ biến thời sinh viên, tôi từng bị vài lần, có lần cho ông mê chơi game vay, nó nạp tiền vào game xong suốt ngày cắm mặt vào game đến nỗi phải nghỉ học luôn, khoản tiền tôi cho ông đó mượn cũng theo đó mà đi luôn, chả liên lạc được với ông đó để đòi nữa. Sau vụ như thế, tôi bắt đầu cảnh giác hơn với mấy vụ vay tiền này. Không cho vay thì mất bạn, cho vay rồi thì mất tiền mất luôn cả bạn. Đứng cho vay, quỳ đòi lại… Có thằng còn đểu và vô ơn đến mức, đến lúc bảo nó trả lại tiền, nó còn đòi chia đôi tiền phí chuyển tiền nữa cơ, lãi chả thu được đồng nào, mà nó còn tính phí chuyển tiền nữa, có cay không cơ chứ (Hồi đó phí chuyển tiền hơi cao). Tùng lại nhắn tiếp: “Có thứ này có thể làm ông hứng thú” rồi gửi cho tôi một cái ảnh. Hùng nó đi làm thêm ở 1 quán café, quán đó cũng khá ổn, trả lương ok, nhưng mà đi xe đạp thì hơi xa trường một chút, nó bảo nếu có xe máy đi thì quá tiện nhưng gia đình nó chưa mua cho nó được. Tôi mở ra xem 1 bức ảnh, đó là bức ảnh chụp lén 1 khách hàng nữ trong quán, nữ khách hàng mặc 1 cái váy xoè dài đến đầu gối, kiểu nửa kín nửa hở, nhìn khá hấp dẫn. Nhưng camera điện thoại của thằng Hùng có vẻ chất lượng hơi kém, hoặc là chưa kịp lấy nét nên cảm giác nó hơi mờ, chả nhìn được sâu bên trong đùi có gì. Tôi: “Ông điên à, cẩn thận quán nó biết, nó đuổi ông đấy, mà có khi khách hàng đó làm ầm lên nó báo công an thì ông xong đời”
Hùng: “Tôi biết, nhưng tôi mê cô đó quá nên tôi mới làm vậy, bình thường tôi có làm thế đâu”
Tôi: “mê gì thì mê, chứ làm thế sao được”
Hùng: “Không nhịn được, ai bảo cô ấy đẹp quá, nữ thần trong lòng tôi đấy”
Tôi: “Kệ cái nữ thần gì đó của ông, ảnh chất lượng kém quá, mà ông đưa ảnh đó để làm gì, tôi có sưu tầm mấy cái ảnh chụp lén đó đâu”
Hùng: “Tôi biết, nhưng mà người tôi chụp lén, tôi nghĩ ông biết và sẽ thích”
Tôi: “Tôi chả thích ai cả”
Hùng: “Cho tôi mượn ít tiền đi, rồi tôi tiết lộ cho, mượn rồi trả chứ tôi có bảo ông mua ảnh của tôi đâu”
Tôi: “Rốt cục là mượn bao nhiêu”
Hùng: “500k thôi, đầu tháng tôi trả, đang bí quá, vay ít lấy tiền ăn thôi”
Tôi: “Thôi đi, cứ cắm mặt vào game cho lắm vào”
Hùng: “Tôi thề, hết tiền ăn thật luôn”
Tôi: “Ai bảo tiêu hết vào tiền nạp game rồi, đi làm còn không đủ cho ông tiêu”
Hùng: “Hề hề, cho tôi vay đi hứa trả đầy đủ, cả lãi nếu ông muốn”
Tôi: “Thôi được, nhưng tôi chỉ cho ông vay 200k thôi, ông vay thêm ai đó nữa đi”
Hùng: “ít thế, cho vay thêm chút đi”
Tôi: “Thế thôi, tôi chả có nhiều đâu mà cho vay nhiều”
Hùng: “Ảnh đó tôi chụp của cô Ngọc Lan với 1 cô giảng viên nữa cũng khoa Ngoại ngữ đó”
Tôi: “Gì, ông dám chụp trộm cô giáo”
Hùng: “Đam mê thôi, cô hay đến quán tôi ăn với cô giảng viên kia”
Tôi: “Khỏi vay mượn gì nữa, mà sao ông có chọn lớp cô Ngọc Lan học đâu nhỉ”
Hùng: “Thế tôi mới tiếc, đáng lẽ đầu năm phải chọn lớp cô Ngọc Lan lại đi chọn 1 cô đứng tuổi tiếc thật.”
Tôi: “Ngu thì chết”
Hùng: “Ngoài hay đi với nữ ra, thì còn có cả đàn ông nữa”
Tôi: “Hả” … một lúc sau tôi nhắn tiếp: “3h gặp nhau ở Hiếu Game”
Hùng: “Hehe, tôi biết ông quan tâm mà, OK”
3h chiều, theo như lịch đã hẹn tôi đến gặp Hùng ở 1 quán game lớn nhất quanh khu vực này. Hắn đã chờ tôi từ lâu, đang chơi 1 trận LOL, thấy tôi đến hắn mừng ra mặt. “Đánh cũng được đấy nhỉ”
Hùng: “Đang gánh team, hehe”
Tôi ngồi xuống, mở 1 máy gần đó, tôi không có tâm trạng chơi game, tôi chỉ chờ nó chơi xong nốt ván game để hỏi. Nhưng nó chơi trận đó khá lâu, thời gian trên màn hình đã 40 phút trôi qua mà vẫn chưa kết thúc trận đấu. Tôi đành mở Youtube lên nghe nhạc và vừa xem nó chơi game. Cuối cùng nó cũng xong trận, trong quán cũng rất đông khách, 3h chiều coi như là giờ cao điểm, chúng nó tụ tập chơi game rất nhiều. “Đi vào trong trường rồi nói truyện”
Hùng: “Uhh”
Đi được một đoạn, thấy một cái ghế dưới bóng cây, tôi rủ nó vào ngồi đó.
“Sao ông thấy cô Ngọc Lan đi với đàn ông hồi nào”
Hùng như bắt được bài, mắt sáng lên: “Có mang theo tiền cho tôi mượn chưa?”
Tôi rút hẳn 500k cho hắn mượn luôn. “Này”
Hùng: “Thế chứ, tôi mượn chứ có lấy của ông đâu”
“Nói vụ đó đi”
Hùng: “Tôi cảm giác thấy ông quan tâm vụ đó hơn mấy thằng khác nhỉ”
“Sao cơ, ông gửi nó cho người khác rồi à”
Hùng: “À, À, cái đó… không phải đâu”
“Thôi đi, đừng nói ông bán mấy cái ảnh đó kiếm tiền đấy nhé”
Hùng: “Tôi làm gì dám làm truyện đó”
“Còn ảnh không, đưa tôi xem thử”
Hùng xoa xoa tay, í là bảo tôi phải cho nó ít tiền. Tôi đưa cho nó 100k. “Ảnh trước là demo thôi, mấy cái này nét hơn này”
Tôi nhìn ảnh, góc chụp ở hướng rất thấp, chắc chụp ở chiều cao cỡ 0,5m mới chụp được như thế. Hùng: “Thấy sao”
“Cũng chả có gì, tôi không quan tâm lắm đến cái đó”
Hùng: “Thế ông muốn là cái gì”
“Tôi muốn ông theo dõi giúp hôm nào cô Ngọc Lan có hẹn với đàn ông thôi, hẹn với con gái thì thôi, tôi không quan tâm”
Hùng: “Ohh, ông khác với bọn nó thế nhỉ, hay là ông là thám tử được chồng cô ấy thuê để theo dõi”
“Haha, ông đánh giá tôi hơi cao rồi đấy, nhìn tôi có giống thám tử không?”
Hùng: “Không giống lắm, hề hề”
“Tôi chỉ quan tâm chút đến đời tư của cô ấy thôi, mà ông chụp kiểu gì vậy? có máy quen lén hay gì thế?”
Hùng: “Đó là bí mật trong nghề, không thể tiết lộ được”
“Thế tôi nhờ ông theo dõi hộ lúc cô ấy đến quán nhé”
Hùng: “Yên tâm đi, quán đó rất hay, cô Ngọc Lan chỉ vào và lên tầng 2 ngồi thôi, trên đó rất kín đáo, có các vách ngăn chia khu riêng, dân văn phòng hay lên đó uống café nói chuyện với ăn vặt, nếu thích có phòng vip kín đáo có điều hoà nữa cơ. Tôi thì lại không học lớp cô Ngọc Lan dạy nên chắc cũng không biết tôi mà đề phòng đâu. Hê hê”
“Quán café gì đầu tư ác vậy”
Hùng: “Ông nghĩ gì, bán mỗi café thì có mấy doanh thu đâu, phải bán kèm thêm đồ ăn, hoa quả nữa chứ”
“Thế thì gọi là nhà hàng cho nhanh”
Hùng: “à ừ, thì nó là Café and restaurant mà”
“Thế theo dõi cô ấy giúp tôi nhé”
Hùng: “Ông quen với chồng cô ấy à?”
“Ông không cần quan tâm đến vấn đề đó, cầm lấy này, tối nay mua gì đó ngon mà ăn, nhìn ông hốc hác lắm rồi, đừng nạp vào game mua mấy món đồ vớ vẩn nữa, game đó có cần nạp tiền đâu, ông nạp vào làm gì, việc tôi nhờ sẽ trả công xứng đáng, có gì mới thì báo tôi”
Hùng: “Hề hề, nhất trí”
Tôi ra về với vẻ tự tin, đẳng cấp, thằng Hùng nghĩ chắc tôi là đại gia có nhiều tiền thuê nó, nhưng thật ra tôi cũng đói ăn như nó thôi. Phía sau, mắt hắn sáng lên, mỉm cười. Hắn bắt đầu nguy nghĩ nghiêm túc về cái nghề quay lén của mình. Buổi chiều tôi qua dọn dẹp hơi muộn một chút, cô Ngọc Lan vẫn ở trong phòng làm việc và soạn bài, tôi tranh thủ lau dọn nhanh, lên tầng 2 với cô, đóng cửa lại, cô cũng không nhìn tôi, tôi giờ thành tự nhiên như ruồi rồi. “Lúc trưa, cô nói chuyện gì với Thế Anh đấy ạ”
“Không có gì”
“Sao cô bảo làm nó biết chuyện của cô với em”
“Không biết gì đâu”
“Nhưng mà…” chưa nói hết câu thì cô quát lên
“Nói nhiều thế nhỉ, đang bực mình”
“Dạ…”
“Đi xuống nấu cơm đi”
Tôi ngẩn người, hồi trưa còn đang mặn nồng, đến chiều đã khó ở là thế nào nhỉ. Chả hỏi được thông tin gì từ cô, không biết đã nói chuyện gì với Thế Anh nữa, thôi đành kệ vậy, xuống nấu cơm. Buổi tối đi đổ rác, tôi mớ nhớ ra, kiểm tra trong túi rác. Cô đến ngày, bảo sao cáu gắt thế không biết. Cũng phải thôi, đang yên đang lành vui tươi hớn hở, tự nhiên bên dưới trào máu ra vừa tanh vừa khó chịu thế có điên không cơ chứ, còn có 1 thằng nhây nhây hỏi linh tinh bảo sao không điên tiết. Lúc đến ngày, đa số phụ nữ đều không muốn gần đàn ông, bởi vì cái bên dưới làm họ không tự tin với bản thân mình, họ cũng chả muốn xa lánh bạn đâu, tự nhiên gần nhau xong đàn ông ngửi phải cái mùi tanh tanh khó chịu, đàn bà con gái đã mang tiếng sạch sẽ thơm tho rồi, tự nhiên có mùi hương đó khiến họ mất điểm nghiêm trọng họ chả tức điên lên và họ cũng không thể kiểm soát được hoạt động của cái bên dưới đó. Mình biết thế để tránh việc nhây nhây cứ tiếp xúc gần, làm người nữ càng điên tiết lên, còn có mấy ông gu mặn thích vượt đèn đỏ thì thôi tôi cũng chịu, không có ý kiến gì. Hiện tại cái tôi làm tốt nhất, là nấu ăn thật ngon, tránh làm phiền cô để tâm trạng cô tốt hơn, mấy hôm thôi mà, tôi nhịn được. Sang tuần sau, tôi vẫn khá thận trọng, không tiếp cận cô quá gần, về đúng với tình cô trò như trong sách giáo khoa vậy, không có bất kỳ hành động đen tối nào. Tối ngày