thứ 6, lớp tôi có tiết Tiếng Anh, cô vẫn lên lớp bình thường, chả thèm nhìn mặt tôi.

thứ 6, lớp tôi có tiết Tiếng Anh, cô vẫn lên lớp bình thường, chả thèm nhìn mặt tôi. Đến tận thứ 4 tuần sau cũng vẫn y như vậy. Ngày thứ 5, hôm nay tôi học 5 tiết, nhìn thấy bóng dán quen thuộc của cô tôi chạy nhanh đến đứng trước đường cô, những sinh viên khách nhìn tôi với ánh mắt kì lạ. Cô Ngọc Lan thì biết tôi chặn ở đó, không đi qua, cô quay sang phải để tay lên hành lang, nhìn ra ngoài. Những đợt sinh viên cũng thưa thớt dần, thưa thớt dần, vì mọi người sau khi học 5 tiết, đói lắm, chỉ muốn về nhà nấu cơm ăn thôi. Sau khi trên tầng 4 không còn có ai, cô tiến đến gần tôi, tôi kéo cô vào góc cầu thang kín kín, nhìn quanh không có ai cô bắt đầu nói nhẹ: “Nói gì nói nhanh lên, bảo vệ sắp khoá cửa ra rồi đấy” “Em xin lỗi mà, sao cô giận em lâu thế” “Ai thèm giận” “Em xin lỗi, lần sau em sẽ không dám thế nữa” “Còn có lần sau?” Ông bảo vệ bắt đầu đi đến giứa sân trường, hiện tại đang đi quay lưng lại phía chúng tôi, tôi kéo cô vào sâu trong góc, tránh ánh mắt của bảo vệ nhìn thấy. Bảo vệ bắt đầu nhìn ngang, ngó dọc, xác định không còn sinh viên nào nữa, bác ấy lại đi vào. Tôi kéo cô vào một chỗ khác ở giữa, nơi đây có một đường lên tầng mái trên đó để các loại đồ đạc, téc nước… nên ở giữa xây 1 cái cầu thang, vì xây cầu thang nên phải xây một cái vòm cho cầu thang ấy, bên ngoài có kính bao bọc, ngang bụng xuống dưới nền là tường xi măng, thành ra khu vực này khá kín đáo. “Em làm gì thế” “Em chỉ muốn nói chuyện với cô thôi” “Chả có gì để nói nữa cả” “Em biết việc làm của em là sai, chỉ mong cô tha thứ” “…” cô vẫn im lặng “Em phải làm gì để cô tha thứ cho em” “Két két…” tiếng cửa sắt bị kéo vang lên, bảo vệ bắt đầu đóng cửa 4 góc cầu thang đi lên các lớp. “Nói xong chưa, tôi còn đi về” “Em không cho cô về đâu, trừ khi cô tha thứ cho em” “Làm cách này thì cũng chả bao giờ được tha thứ nữa” Cô bước đi, nhưng tôi kéo lại “Bỏ ra” Tôi ôm lấy cô, dồn cô vào góc tường. Cô tức giận, vùng vẫy, thở mạnh. Lúc này bảo vệ đã đóng xong cánh cửa thứ hai, còn 2 cái nữa, bảo vệ bắt đầu di chuyển sang cánh cửa thứ ba. “Thôi được rồi, bỏ ra đi để nói chuyện” “Cô không được bỏ chạy đâu” “Tôi là người đứng đắn, việc gì phải bỏ chạy” “Em xin lỗi cô mà, làm sao để cô tha thứ cho em, việc gì em cũng làm cho dù phải nhảy vào dầu xôi, lửa bỏng, cái gì em cũng chịu (Nhưng thật ra tôi đang nhìn vào ngực cô, lâu rồi, tôi không được úp mặt vào đó)” “Được lắm, dám nói, dám làm” Tôi hơi hoang mang: “Vâng, nhưng cô cần em làm gì” “Nhảy từ tầng 4 xuống” “Dạ…. cô nói gì cơ” “Nhảy từ đây xuống dưới đất” “Cô có thử thách nào dễ hơn không, việc này có vẻ hơi nguy hiểm” “Sao vừa bảo việc gì cũng dám làm” “Em thì không sao, em chỉ lo cho cô” “Vì sao” “Em nhảy xuống dưới đó, máu me be bét, sợ sau này sẽ về ám cô thôi, cái đó em không làm chủ được hồn ma đâu đấy” “hừ” “Với cả em nhảy xuống, cô bị công an tóm là cái chắc, tội ngộ sát” “Ai làm gì mà ngộ sát” “Thì ở đây còn mỗi em với cô thôi” “Nói nhiều, làm hay không” “Cô đừng đùa dai thế mà” “Ai đùa, nhìn mặt giống đang đùa lắm hả” Lúc này bảo vệ đã đóng xong 4 cửa, giờ chúng tôi xuống dưới tầng 1 để đi ra là bị nhốt không ra được. Phòng bảo vệ ở dưới tầng 1, ngay dưới chân chúng tôi. “Em làm thật nhá” “Làm đi” mặt cô vô cùng nghiêm túc Tôi chậm chậm đi ra, bám vào thanh sắt ở hành lang, nhìn xuống dưới, cao quá, nhìn đã chóng mặt rồi, ngã xuống thì không chết cũng tàn phế. Mấy thanh sắt chắn ngang bụng, tôi bắt đầu leo lên, nhìn về phía cô Ngọc Lan mặt vẫn lạnh tanh. Tay tôi hơi run, giữ thăng bằng, một chân ở trong, đạp lên thanh thép, một chân vòng ra ngoài, thành ra 2 chân tôi đang kẹp lấy thanh ngang của hành lang, người từ dưới nhìn lên chắc chắn sẽ kêu lên. Tôi dần bỏ hai tay, bắt đầu dơ lên, chân tôi run run kẹp chặt lấy thanh thép… tôi nhắm mắt lại. Không còn nhìn thấy gì, không biết phương hướng dần dần mất cân bằng, tôi bắt đầu hơi nghiêng người, đầu tôi ù ù không còn biết gì nữa. Cô Ngọc Lan dơ tay, kéo tôi xuống. “Đúng là nhát chết” “Cô không thấy nguy hiểm à, xíu nữa là em ngã xuống đó rồi” “Bé bé cái mồm thôi, bên dưới họ nghe thấy bây giờ” “Thôi được rồi, tạm tha” “Hehe, em biết ngay mà, cô sẽ tha thứ cho em” “Tạm tha, không có nghĩa là tha thứ hẳn, vẫn phải thử thách” “Không sao, cô không thử thách nhảy từ tầng 4 là được rồi” “Tầng 3 được chứ” “… cô đừng đùa dai như thế nữa được không” Mặt cô hơi cười cười “Giữ tôi ở đây, có gì ăn không” Tôi nhớ ra còn mấy viên kẹo sữa ở trong túi, tôi 2 cái, cô 3 cái. Tôi xé 1 cái đưa vào miệng. “Chỉ bằng này thôi hả” “Em có chuẩn bị gì đâu” Vì đói, cả hai người nhanh chóng mút sạch 2 viên kẹo sữa, còn thừa lại 1 viên: “Viên này chia như thế nào đây” “Em nhường cho cô viên đó mà” Cô xé ra đưa vào miệng, mút mút một lúc: “Chia nhau đi” “Dạ…. chia như nào khi cô mút nó rồi” “Mở miệng ra” Cô đến gần tôi, viên kẹo sữa đang nằm trên lưỡi cô, môi tôi mút lấy lưỡi cô, đoạt lấy viên kẹo, tôi mút viên kẹo rồi để lên lưỡi, cô lấy môi ngậm lấy đoạt nó về, mút một lúc cô lại đưa lưỡi ra, tôi lấy môi, ngậm lấy nó, truyền qua truyền lại như vậy một lúc. “Hết rồi” Tôi: “hình như còn một ít” “Đâu” Tôi: “Đầu lưỡi cô” Lần đầu chúng tôi mút lưỡi, các lần trước toàn hôn môi. Lưỡi tôi quấn lấy lưỡi cô tìm kiếm vị ngọt nơi đầu lưỡi, vị của viên kẹo sữa. vị ngọt đầu lưỡi nhanh chóng qua đi, nhưng còn một vị khác còn ngon hơn, đó là hương vị của tình yêu. Môi chúng tôi chạm nhau, tham lam, khao khát, lưỡi bắt đầu biết len lỏi tìm kiếm lưỡi của đối phương, tôi mút lấy đầu lưỡi cô, lưỡi chúng tôi di chuyển sang hai bên đá vào nhau, lại mút, lại đá, lại hôn. Tôi kéo khoá quần, khó khăn lôi cây hàng đã cứng ngắc, gân guốc, rỉ nước của tôi ra, tìm đến tay cô, đưa tay cô cầm lấy nó vuốt vuốt, tay tôi mò xuống dưới váy cô, đấy nó lên, tìm vào trong quần lót, đi qua đám cỏ đen mượt “Muốn uống nước, phải băng qua khu rừng”. Đi xuống dưới, chạm vào nó, một vùng ẩm ướt, ấm nóng. Lần nào cũng vậy, chỉ cần có kích thích là cô bé của cô đã nhoè nhoẹt nước nhờn rồi. Đúng là cực phẩm, cô là một người phụ nữ vô cùng nhạy cảm với các kích thích, chỉ cần biết khơi gợi nó lên, là chạm nhẹ vào cô, dưới đáy quần lót của cô đã rỉ nước, khó chịu rồi. “Ưm…” Mắt cô mở ra: “Ở đây không được” “Hết chỗ rồi, chỗ này là kín đáo nhất” “Không được” “trong lớp thì làm gì có chìa khoá” Tôi lại hôn môi cô, lưỡi tôi lại tìm lấy lưỡi cô, xoắn vào nhau, môi mút chặt lấy nó, di chuyển qua lại, đùa nghịch. Tay cô mò xuống dưới váy, kéo quần lót ra, nó đã ướt một mảng: “Để chiều còn mặc, chứ không nó ướt hết lấy gì mặc” “Không cần mặc cũng được mà” “Hừ, không được” Tôi quỳ xuống dưới nền, chui vào váy cô, tay cô giữ chặt vào một thanh thép, tôi hôn vào đùi cô, liếm nó, di chuyển dần lên trên, mũi tôi chạm vào phần lông đen, nó rất mượt, đi xuống hôn vào 2 bên đùi, da non, rất mềm, tiến vào sâu hơn, lưỡi tôi tách 2 mép thịt đỏ hồng ra, di chuyển vào sâu trong nó rồi lưỡi tôi kéo lên, đá vào hột nhỏ, cô cong người, kéo đầu tôi ra khỏi váy tôi đứng dậy và hôn cô, lưỡi cô quấn lấy lưỡi tôi, lưỡi tôi còn mang theo rất nhiều nước nhờn của cô, cô vẫn mút lấy nó một cách say mê. Cô xoay người, đưa lưng về phía tôi, tôi lại ngồi xuống, úp mặt vào mông cô, cặp mông to lớn, cằm tôi dụi vào mông cô, mấy hôm nay tôi buồn nên không chăm chút bản thân không cạo râu nên nó mọc dài ra, nó cạ vào mông cô, khiến cô vừa thích vừa buồn buồn lắc lắc mông. Mặt tôi vẫn úp, xoa xoa khắp cặp mông cô, lại dùng cằm chà sát mạnh vào nó, khiến nó đỏ lên, mông cô cứ lắc lắc, giật giật vì dâu tôi cạ vào nó làm nó kích thích rất mạnh. Lưỡi tôi đi xuống dưới, luồn sâu vào trong người cô: “Ưm…” Lưỡi tôi thò ra, thụt vào cô bé, nước nhờn liên tục chảy ra, rơi cả xuống nền. Tôi đứng dậy, tay cầm lấy cây hàng to lớn, đâm ngập vào trong cô bé. 2 bên mép thịt cô bị đẩy căng ra, tôi dần dần tiến vào trong: “Ôi…” rồi đâm lút cán: “Ahhhh” Tôi nhấp rất mạnh từ đầu luôn, vì tôi đã khao khát, muốn làm tình với cô hơn tuần nay rồi, nhấp một cách điên cuồng, không ngừng nghỉ: “a a a a a a a….” Như một động cơ piston: “Phập phập phập phập phập…” đỉnh piston dập liên hồi vào tường thành bên trong cô, tay cô nắm rất chặt vào thanh sắt ngang, người cô cứng lên, cô quay mặt lại nói với tôi giọng thều thào: “Hômm nay, ann toàn..” Như nhận được lệnh khai hoả, tôi nhấp hết tốc lực: “ah ah ah ahh ahh ahh ahhhhhh…” “Áhhhhh…” người cô cứng đờ, cô bé co bóp, mút chặt lấy cây hàng tôi: Tôi bùng nổ: “Ahhhh” bị bỏ đói hơn 9 ngày, nó tích rất nhiều tinh binh, hông tôi co giật liên tục, từng đợt từng đợt tinh bắn mạnh vào cô bé, cô Ngọc Lan như mềm nhũn ra, tay tôi phải vòng ra trước ôm lấy bụng cô. Cây hàng tôi tuột khỏi người cô, cô ngồi xổm xuống, hạ thể liên tục chảy ra những chất nhớp nhớp trắng đục, rơi xuống dưới nền. Tôi dùng tay xoa xoa phần đầu cậu nhỏ để loại bỏ tinh binh còn sót lại, nhìn ra ngoài, tôi cẩn thận chạy vào nhà vệ sinh, lấy rất nhiều giấy vệ sinh. Cô vẫn ngồi đó, như đang đi tè, thấy tôi ra, cô nhận lấy giấy vệ sinh, đưa xuống dưới, thay dí chặt vào cô bé để thấm nước không cho nó chảy ra nữa. Tôi tranh thủ lau nước rơi ở dưới nền. cô tay vẫn dí chặt giấy vệ sinh vào hạ thể. “Giờ làm sao đây” “Mỗi người một nhà vệ sinh cô nhé, tầm 1:15 khi mọi người bắt đầu đến nhiều thì mình từ nhà vệ sinh đi ra, sẽ không có ai biết” “Uhh, cũng được” “Em bên này, cô bên kia nhé” Chúng tôi chia ra, mỗi người một góc nhà vệ sinh. Khi cô đứng dậy, vẫn còn một ít nước nhờn chảy từ đùi xuống tận gót chân cô. Lúc này đã gần 1h chiều. Tôi ở trong nhà vệ sinh nam, đóng cửa lại, lấy điện thoại nhắn tin cho cô: “Cô xong chưa, cô ổn chứ” “Khiếp, toàn nước là nước” Tôi mỉm cười: “Em nhịn hơn 1 tuần nó đói ăn lắm rồi” “Giờ nó vẫn còn chảy ra này” Một lúc sau, có tiếng bảo vệ kéo cửa, sinh viên bắt đầu lên lớp để chuẩn bị cho buổi chiều, mấy người đến sớm chắc là đến để quét dọn vệ sinh lớp học.
“1:20 cô nhé” “uhh, giờ chưa có mấy ai đến, về nấu gì cho cô ăn đi, hết tiết 2 cô về” Đúng như hẹn, 1:20 tôi và cô đi từ nhà vệ sinh ra, cô ở góc bên kia, chúng tôi nhìn nhau từ xa, như tạm biệt nhau, mỗi người đi 1 hướng, tôi về nhà nấu ăn đợi cô, cô đi dạy tiếp. Tôi trở về phòng, tắm rửa, đánh răng, thay quần áo, đến nhà cô, lấy ra một miếng thịt đông, ngâm nước, một ít rau rửa sạch, 2 gói mì tôm. Thời gian gấp rút tôi thái luôn thịt ra, không cần rã đông, thái xong cho gia vị vào ướp một lúc sau cho lên bếp rang thịt nhỏ lửa, rang cho đến khi chín vàng, chảy mỡ, tắt bếp. Để đó, tôi ra ngoài bật TV lên đợi cô Ngọc Lan về. 2:45 chiều, hết tiết 2. Tôi vào trong bếp, đổ nước vào nồi thịt bật lửa lớn, nước xôi rất nhanh, tôi cho rau, thêm 1 gói súp vào, rau gần chín, tôi cho mì tôm vào và chờ đợi. 3 phút sau, tiếng xe máy cô Ngọc Lan đi vào cổng. Cô chạy vù vào trong nhà. Để cặp ở phòng khách, tôi kéo cô vào nhà bếp. “Đói quá” Tôi chia mì ra mỗi người một bát. “Đói ăn cái gì cũng ngon” “Em chưa thấy cô ăn ngon thế bao giờ” “Đói í, tại em đấy” “Không có cô phối hợp thì đâu có được như thế” “Hừ, thôi ăn đi” Rất nhanh chúng tôi đã húp hết những giọt cuối cùng, cô Ngọc Lan đi lên tầng 2, tôi ở lại tầng 1 rửa bát, rửa nồi, để không bị nghi ngờ. Do vẫn còn sớm, tôi ngồi xem TV. Thì thấy cô Ngọc Lan đi xuống cô đã tắm, thay một bộ đồ mặc ở nhà. Cô nhẹ nhàng nhìn tôi, mắt lim dim, gối đầu lên đùi tôi. Tôi cũng khá mệt, buồn ngủ, ngủ luôn tại ghế Sofa. Đến gần 5h chiều, hai chúng tôi mới tỉnh dậy. Tôi dọn dẹp, nấu ăn, cô Ngọc Lan thì lên trên tầng. Ngày