thứ 2 mới về, tôi cứ nghĩ hôm nay mới thứ bảy. (tiếp)
thứ 2 mới về, tôi cứ nghĩ hôm nay mới thứ bảy. Tạm biệt hội kí túc, tôi vẫn còn kịp trở về trước khi họ đóng cổng. Về nhà, tôi không dám đi tắm, sợ bị cảm lạnh, sáng sớm mai dậy tắm sớm vậy. Leo lên giường, tôi lại vào FB để xem tiếp. Hội đi du lịch, tổ chức ăn uống, nướng cả ở ngay thác luôn, khung cảnh rất đẹp, cô Ngọc Lan còn mặc một bộ đồ bơi liền thân khá kín đáo, nhưng không thể che dấu nổi thân hình nóng bỏng kèm những đường nét uốn lượn trên cơ thể. Có 2 chị nhìn cũng rất khiêu gợi, dáng đẹp, mặc 2 mảnh bikini luôn, bạo hơn cô Ngọc Lan. Có cả clip nhảy từ trên vách đá không quá cao xuống dưới thác, nhìn cũng khá hay. Buổi tối, hội chị em nhìn rất hưng phấn, ai ai mặt cũng rạng rỡ. Đến bữa ăn do buổi chiều hoạt động nhiều, ai cũng ăn rất nhiều, có nhiều đặc sản rừng núi, rau xanh, củ quả… và đặc biệt hội chị em hôm nay cũng uống rượu, chủ quán cũng rất tâm lý, hôm nay sử dụng loại rượu ngâm, uống rất dễ. Cái chết là ở uống dễ, rượu ngâm dễ uống nhưng ngấm cực mạnh. Nhưng chưa nhận ra điều này, hội chị em không uống thì thôi, một khi đã hưng phấn và uống là hội đàn ông lão làng trong môn nhậu cũng phải kiêng nể đôi phần, mặc dù đến cuối buổi tiệc có chị em còn khóc nữa cơ, thật quá mất mặt. Đến đêm, những tiếng nhóp nhép, tiếng kẽo kẹt của giường vang lên liên hồi. … Buổi sáng thứ hai, tôi thức dậy sớm để tắm qua rồi đi học. Tôi mong ngóng cô Ngọc Lan về quá, tôi nhớ cô. Không có gì làm, như một thằng thất nghiệp, tôi đã nhận thấy đúng là thất nghiệp đáng sợ thật. tôi sắp phát điên rồi. Buổi học nhàm chán cũng kết thúc, tôi đi về, ngủ trưa, rồi dậy, đã gần 2h chiều. Tôi nhắn tin hỏi cô có cần tôi sang nấu cơm tối không, nhưng trên đường về cả đoàn sẽ ghé qua nhà một người bạn để ăn tối rồi mới về. Lại thêm 1 hôm nữa không có gì làm, chán chết luôn, buổi tối rất khó ngủ, chỉ mong trời sáng thật nhanh. Có lúc tôi bật dậy, cô Ngọc Lan về chưa nhỉ? Chắc là về rồi, muộn thế này rồi cơ mà, cô về sớm mai còn đi dạy chứ nhỉ? Hay là mình sang ngoài cổng nhà cô, nhìn xem cô về hay chưa, hoặc trực tiếp vào hỏi thăm luôn. Nhưng như thế có lộ liễu quá không? Anh Lâm sẽ nghi ngờ mất. Cô đi chơi có phút giây nào nhớ đến tôi không? Hay vui quá quên mất tôi rồi, liệu chồng cô có ấy ấy cô không, anh ấy toàn say rượu không biết đêm có làm gì cô không, nếu không thì trời ơi, giờ chắc cô đang thèm lắm. Nhưng mà hôm nay về rồi mà nhỉ, đêm nay anh Lâm lại bù đắp cho cô thôi, Aizz, bực thế nhờ. Tôi thao thức cả đêm. Đến ngày
thứ 3, đi học thì chỉ mong thời gian trôi thật nhanh, ngáp ngắn, ngáp dài thì 5 tiết học cũng trôi qua. Về đến nhà, ăn cơm thịt đầy đủ, ngủ 1 giấc để có sinh lực cho buổi chiều, tôi mong được gặp cô lắm rồi. Đi đến nhà cô từ sớm, nhưng hôm nay